Faith dành cả buổi sáng trước lúc họp PR để xem xét hết tủ đồ và vứt bỏ những bộ đồ mà cô cho là mình sẽ không bao giờ mặc nữa. Cô chất đống các bộ áo len cashmere và vét đoan trang của mình vào hộp và gọi GoodWill[1].
[1] Một tổ chức từ thiện ở Mỹ. – ND
Cô đã sẵn sàng bùng nổ, hoặc sụp đổ, hoặc sao đó, vì bực mình và thiếu ngủ. Không những đội Chinooks đã thua trận tối qua ở thời gian đấu thêm, mà cô còn phải nghe mẹ cô làm tình cả đêm. Thêm sỉ nhục vào nỗi đau, Pebbles đã chiếm trọn cái giường đáng chết. Làm sao một con chó nhỏ có thể chiếm từng đấy không gian chứ? Mỗi lần cô cố di chuyển Pebbles, con chó lại có vẻ tăng thêm mười pound và nặng chết người.
Và sao cô lại cho phép những điều ấy nhỉ? Cô tự hỏi mình khi mặc đồ để tới buổi họp PR và marketing. Tất cả mọi chuyện sao? Mẹ cô rõ ràng là đã quyết định chuyển vào mà không thèm hỏi và lén gọi bạn trai vào nhà mỗi đêm như thể bà mới mười sáu tuổi. Một con chó mà Faith ghét ngủ cùng cô mỗi đêm và lấn hết giường. Cô không còn nhận ra đời mình nữa. Nó không phải cuộc đời mà cô đã sống ở Vegas trước Virgil hay cuộc đời cô sống cùng ông. Cô đang nhồi đầy khúc côn cầu vào đầu và cố học hỏi nhiều hết mức có thể. Cô không muốn phạm sai lầm và thất bại, nhưng vẫn còn quá nhiều điều mà cô không biết. Và thành thực thì, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-tinh/2227909/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.