Yến Đạm Sinh là cố nhân, ký thác hoài niệm, tiếc nuốc; Nghiêm Đạm là người bạn mới ở thời không xa xôi lạ lẫm, một loại ấm áp dịu dàng.
Không, hai người không phải là một, mặc dù có rất nhiều điểm giống. Nghĩ thoáng thì hai người đều là người đọc sách, thích mấy câu thơ giống nhau cũng không phải không thể. Làm bạn với Nghiêm Đạm, gần như là một loại đền bù tiếc nuối việc không thể kết bạn với Yến Đạm Sinh. Cứ lẫn lộn giữa hai người, thật sự không công bằng với thầy Nghiêm.
Đào Thanh Phong lấy lại bình tĩnh, xem tiếp Nghiêm Đạm đã giải thích giùm mình thế nào.
@ Vạn Lý Vân Đình: cuốn sách này in chì bởi vì nó là phiên bản ba mươi năm trước. Khi đó toàn quốc chỉ có nhà máy in chì. Sau, kỹ thuật phát triển mới chuyển thành in máy như hiện nay. Thư Cục Hoa Trung là nhà xuất bản sách cổ tốt nhất Trung Hoa, cũng là nhà xuất bản quyền uy nhất. Từ đó đến nay đã tái bản hai mươi bảy lần. Cuốn sách này là phiên bản đầu tiên, có giá trị lưu trữ rất cao. In chì vô cùng hao tài tốn lực. Xưởng in nhỏ không có khả năng in nổi [ hình ảnh ]//@ Hắc Tử:…
Nghiêm Đạm đăng kèm tấm hình chụp trang bản quyền của ‘Đại Hưng từ điêu’, trên đó có viết nhà xuất bản, khổ sách in ấn, và năm tháng xuất bản vô cùng rõ ràng.
Rất nhiều Tiểu Đào Tử thấy bài đăng của Nghiêm Đạm, lập tức như thấy cọng rơm cứu mạng, bay vào bấm like kịch liệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/2363106/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.