Mười lăm phút sau, một chiếc taxi đến. Tô Tầm thấy dì Thẩm mở cửa bước xuống, nhẹ nhõm thở phào một hơi, nhanh chóng chạy tới hỏi, “Hai người đi đâu từ sớm vậy? Hứa Dung Dung tới nhà tìm không thấy…”
Dì Thẩm đáp, “Năm giờ Tiểu Đào đã thức dậy, nói muốn đi ngắm hoa quế cho nên bọn tôi đã tới công viên Trường Sa.”
Năm giờ?! Ngắm hoa quế?! “Anh Đào có thể dậy sớm như vậy?!”
“Đã ngủ hai ngày hai đêm từ rạng sáng thứ bảy tới sáng hôm nay, dĩ nhiên là dậy sớm nổi rồi! Dì đã nấu bốn bữa cơm, Tiểu Đào chẳng dậy ăn bữa nào hết.”
Tô Tầm hoảng sợ, ngủ từ rạng sáng thứ bảy đến giờ?! Ngủ suốt hai ngày thứ bảy chủ nhật thẳng một giấc tới năm giờ sáng thứ hai?!
Trong ấn tượng của Tô Tầm, Đào Thanh không phải người thích ngủ. Dù công việc có mệt nhọc, dù ăn chơi trác táng đến mấy, dù ngôi sao cần ngủ nhiều để dưỡng nhan sắc, cũng không tới mức ngủ hai ngày liên tục như vậy.
“Mỗi lần nấu cơm xong, dì đều gõ cửa phòng Tiểu Đào gọi dậy ăn cơm, nhưng không nghe trả lời, cửa phòng lại khóa từ bên trong, gọi cách mấy cũng không tỉnh, dì cũng hơi lo lắng…”
Nhưng dì Thẩm không dám tự mở cửa, sợ chọc giận Đào Thanh. Bởi vì đã có lần Đào Thanh nổi giận đá vào eo dì, đến giờ vẫn còn nhớ cảm giác đau. Nếu không do công ty bồi thường kịp thời, cộng thêm được trả lương cao, hẳn là dì Thẩm đã nghỉ việc từ sớm rồi.
Dì Thẩm kể sơ lại chuyện lúc sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/193516/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.