“Chấn thanh phong, chiếu minh nguyệt, trạc thanh lưu, ấp Tây Sơn. Tên thật hay.” Nghiêm Đạm tự nhiên nói ra, không hề biết đã gây ra bao nhiêu gợn sóng trong lòng Đào Thanh Phong.
“Khó trách cậu nói mình tên ‘Quảng Xuyên’. ‘Tịch liêu thiên địa mộ, tâm dữ quảng xuyên nhàn’. Gió mát và sông rộng đều là những niềm vui giản đơn.”
Nghiêm Đạm nghĩ thầm nếu Đào Thanh Phong là diễn viên, khoản nợ một tỷ có thể hiểu được. Nhưng đứa bé như Tiểu Đào lại dấn thân vào giới giải trí? Hoàn toàn không phù hợp khí chất! Đơn thuần chỉ vì thiếu nợ? Cả chuyện giữa cậu và tên Tạ Quốc Mân kia…
Lần trước ở quán cà phê, lúc Đào Thanh Phong ẩn danh viết Ngữ lục thể giao cho Mạnh Tiểu Đan, đã có tâm tình thế nào? diên.xnfa''leq/qý.đôn Mạnh Tiểu Đan từng nói chỉ vì Đào Thanh Phong mà thay đổi ý tưởng của cả đoàn cố vấn, lúc ấy mình còn khinh thường nghĩ giới giải trí phần lớn là sắp xếp lăng xê này nọ. Nay nghĩ lại, nếu là người nhiệt tình yêu thương quốc học, lại có bản lĩnh như Tiểu Đào thì việc ấy cũng chẳng có gì là lạ.
Suy nghĩ trong đầu Nghiêm Đạm hoàn toàn khác với tâm tình Đào Thanh Phong lúc này.
Vì sao?! Vì sao những lời Nghiêm Đạm nói lại giống hệt Yến Đạm Sinh?!
Mặc dù chỉ có nửa câu đầu khen cái tên ‘Đào Thanh Phong’, nửa câu sau Yến Đạm Sinh chỉ nói ‘khó trách huynh chọn tên ‘Quảng Xuyên’. Nhưng Đào Thanh Phong tin rằng Yến Đạm Sinh cũng định nói giống như Nghiêm Đạm thôi.
Nay vĩnh viễn không thể nghiệm chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/1384595/chuong-35-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.