Hùng Tử An không hô ngừng, chuyên chú nhìn hình ảnh Đào Thanh Phong trong máy quay. Ngón tay gầy gò nắm chặt bút lông, cổ tay chuyển động nhẹ nhàng lưu loát, lực tay vô cùng đúng mực, quả thật như một người viết thư pháp chuyên nghiệp, không phải chỉ làm màu cho vui.
Nhưng những gì Đào Thanh Phong viết…
“Ngừng!” Rốt cuộc Hùng Tử An cũng hô lên.
Hùng Tử An đã tìm hiểu về ‘Hoài nhân’, phát hiện những gì Đào Thanh Phong viết không phải là đoạn mở đầu của ‘Hoài Nhân’.
Hùng Tử An vui vẻ nói với Đào Thanh Phong, “Đào Thanh, cậu từng luyện thư pháp à? Rất tốt! Phần sau, chờ cậu học thuộc lòng ‘Hoài Nhân’ rồi quay lại…”
Đào Thanh Phong chỉ vào giữa bảng tấu chương, nói, “Nội dung ‘Hoài Nhân’ bắt đầu từ đây, còn phía trước là đoạn mở đầu khi viết tấu chương ở thời Đại Hưng.”
Hùng Tử An căng mắt nhìn mớ chữ phồn thể đầu tấu chương, phần lớn xem không hiểu, thầm đổ mồ hôi hột hỏi, “Đoạn mở đầu khi viết tấu chương ở thời Đại Hưng?! Cậu biết?!”
Đào Thanh Phong nghĩ thầm, nếu người ta xem không hiểu cho rằng mình viết sai, chẳng phải sẽ ảnh hưởng tới chuyện mình muốn nhanh chóng kết thúc công việc?! Vì vậy Đào Thanh Phong kiên nhẫn giải thích từng từ, “Đầu tiên viết ‘Nguyên gãy’ chứ không phải là ‘Lục phó tấu chương’, bởi vì ‘Lục phó tấu chương’ sẽ giao cho Đại Tư Không của Đại Hưng, không đến được tay hoàng đế. Sau đó, phải viết chức vị của người viết tấu chương vào. Hoàng tử Quảng Tích là Chiêm Sứ lại có tước vị Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/1384572/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.