Đào Thanh Phong nghĩ thầm, với Lệ Toa và Tô Tầm đã lấy lý do đọc rất nhiều sách mới nói được đoạn về hoàng tử Quảng Tích trong lúc phỏng vấn ở buổi lễ cắt băng khánh thành. Cho nên phải tiếp tục củng cố hình tượng theo hướng này mọi người mới quen dần với sự biến đổi của Đào Thanh. Như Lệ Toa từng ám chỉ trong đoàn phim cũng có người của Tinh Huy, vẫn luôn chú ý biểu hiện hằng ngày của Đào Thanh.
Hơn nữa, Đào Thanh Phong hi vọng Sa Châu có thể nhanh chóng qua cảnh này, như vậy mới tới phiên mình được. Để sớm ngày kiểm đủ một tỳ tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, công việc tiến triển càng nhanh càng tốt.
Đào Thanh Phong nói ra những gì được ghi trong sách sử với giọng cảm khái, “Cái khổ của Lưu Cảm Cô xuất phát từ niềm vui nơi biên quan vẫn không thể xóa nhòa được sự mờ mịt ở kinh thành vẩn đục. Trên tay Lưu Cảm Cô có kiếm, đáy lòng có lửa, dù kiếm là kiếm cô độc, lửa là lửa ngầm, nhưng vẫn nuôi chí lớn, chưa bao giờ bị dập tắt. Cho nên tôi cho rằng hẳn là tướng quân sẽ cười thoải mái hơn một chút. Khổ sở, nhưng vẫn kiêu ngạo. Vì vậy trong ‘Hậu Sử Đại Hưng’ có nói, ‘Tráng tâm cảm thử cô kiếm minh, trầm hỏa tại hôi thù vị diệt’ chí lớn như thanh kiếm cô độc, ngọn lửa ngầm dù trong bụi mù vẫn không diệt.”
Đào Thanh Phong vô thức đọc luôn một đoạn trong ‘Sử Đại Hưng’ ra, “Lưu Cảm Cô một đời làm quan bốn mươi năm, vẫn giữ vững chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/1384570/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.