Chương trước
Chương sau

"Những biết đâu được họ vẫn còn sống và họ vẫn đang tìm em."

Emia nói hết những gì mình biết về người tái sinh cho Yana, cô bé nghe hết những điều quan trọng gương mặt từ hy vọng chuyển sang lo lắng thất thường, Yana tiếp tục hỏi về thế giới này vì cô bé mới đến đây được 13 năm nhưng bị bắt làm nô lệ từ 7 tuổi, nên cô biết rất ít về Thế giới này.

Emia nhìn về phía giỏ hoa quả để trên bàn cô lấy một quả hình tròn màu tím, lột vỏ từ từ hiện ra bên trong phần thịt trắng mềm nhũn, đưa cho Yana và nói: "Về thế giới này thì đầu tiên đây là trái ogu, phần thịt rất ngọt và mềm, là loại trái cây đắt tiền chỉ có ở phương tây với giá 1 đồng bạc 1 quả."

Yana cầm lấy và bắt đầu cắn miếng nhỏ, vị ngọt thơm cùng với độ mềm dai tan chảy bên trong miệng hương vị rất tuyệt vời, giống như một loại thạch trái cây vậy có vị béo kì lạ khác thường, nó làm cho Yana nhớ về đồ ăn ở thế giới của mình.

"Ngon qua đi"

Giọng nói đầy thích thú của Yana làm Emia bật cười, cô cầm thêm một trái ném về hướng cô bé uống một ngụm nước và lên tiếng

"Thế giới này được chia thành sau phần, phương bắc phương nam phương Đông và phương tây, mỗi vùng đất đều có vô số quốc gia và khí hậu khác nhau, ở trung tâm của bốn vùng đất rộng lớn đó được gọi là vùng biển Warit là điểm kết nối của bốn vùng biển, Vùng biển phương Bắc Guren, vùng biển phương nam Fazin, vùng biển phương đông Zanit, và cuối cùng vùng biển phương tây là biển đen."

Yana vừa nghe vừa ăn rất tận hưởng với câu chuyện Emia đang kể, Emia nhìn thấy sự hứng thú đó liền kể tiếp

"Warit là nơi sống của tất cả loài cá trên thế giới môi trường biển phức tạp và nguy hiểm, ở trung tập Warit là vương quốc Asura được xây dựng trên mặt biển rất hùng vĩ và rộng lớn, Asura được xây với hình dạng vòng tròn nói tiếp nhau tạo thành hình tròn khổng lồ trên mặt biển, và Asura cũng là đất nước hùng mạnh nhất cho dù mỗi vùng đất điều có rất nhiều vương quốc lớn mạnh khác."

Nói đến đây Haru liền tiếp lời

"Bốn phương hướng là bốn vùng đất khác nhau và luôn cách nhau một vùng biển, vùng biển đó điều được tính là của Asura, còn vùng biển của riêng vùng đất đó thì luôn bị tranh chấp bởi các quốc gia tiếp nối bờ biển, nên được chia ra nhiều vùng và tên khác nhau nhưng tên gọi chung của nó chỉ có một."

Nói xong Haru tỏa ra thông thái trước vẻ mặt hứng thú của Yana làm cho Emia bực tức, cô lên tiếng để làm bẽ mặt Haru

"Điều đó ai cũng biết cả Đừng có làm gương mặt như vậy nhìn đã thấy ghét rồi."

Dù lời nói hơi nặng nhưng bầu không khí giống như họ đang trêu chọc nhau.

Curo ngồi nghe từ nãy giờ vẫn im lặng tự nhiên lên tiếng với giọng nói nghiêm túc, làm mọi người im lặng lắng nghe

"Vùng biển của phương tây có tên gọi biển đen là vì vùng biển đó tiếp nối một vùng đất khổng lồ, cho dù có hợp nhất cả bốn vùng đất và biển lại với nhau cũng không bằng một nửa nơi đó, được cả thế giới gọi là vùng đất chết, không có bất kỳ chủng tộc thông minh nào ở đó chỉ toàn là ma thú, chúng nguy hiểm đến nổi cả thế giới đã cùng nhau xây dựng một bức tường khổng lồ trải dài biển đen, để tất cả quái vật không thể chạm tới được nhân loại, bức tường được gọi là tường thành Wize."

Mọi người bắt đầu tỏa ra gương mặt nghiêm trọng khi nghe được những gì Curo nói, Haru suy nghĩ gì đó tiếp tục tiếp chuyện

"Bức tường đó được xây dựng từ đá Wize một loại đá được dùng làm lưỡi của kiếm phép cứng rắn và sắc bén, lưỡi kiếm làm từ đá Wize có khả năng lưu trữ và phóng đại ma lực, nhờ đó những ma kiếm sĩ có thể nén ma lực vào kiếm mà không sợ nó bị vỡ vụn, bức tường là một lưỡi kiếm khổng lồ để duy trì rất rất nhiều kết giới to lớn và vững chắc không thể bị phá vỡ."

Nói đến đây câu im lặng một lát rồi tiếp tục câu chuyện

"Hằng năm cả thế giới sẽ tổ chức cuộc thi để tìm ra những người mạnh mẽ nhất, nhằm mục đích bước ra ngoài bức tường khám phá vùng đất chết, à đá Wize rất rất đắt một viên đá nhỏ cũng có giá 10 đồng vàng Asura, màu sắc của đá còn tùy thuộc vào ma lực của người dùng, nó biến đổi màu theo ma thuật vì vậy bức tường thường có nhiều màu sắc khác nhau, còn rất nhiều loại ma thạch khác trúng không biến đổi được màu sắc và mạnh mẽ bằng, nhưng vì nó nhiều và rẻ nên đa số mọi người thường dùng những loại ma thạch khác, ví dụ như đá Safy và đá Vison là hai loại đá được dùng nhiều nhất."

Yana kinh ngạc với những gì vừa nghe cô bé liền hỏi

"Khám phá vùng đất chết để làm gì dù gì họ cũng đâu thể sống ở đó."

Emia tiếp nhận câu hỏi và suy nghĩ gì đó cô nói: "Có rất nhiều tài nguyên kì lạ và phong phú, nhưng sinh vật đẹp đẽ thực vật đa dạng mà nhân loại chưa từng thấy, vùng đất chết không phải không sinh sống được chỉ là nơi đó cực kỳ nguy hiểm, quái vật tiến hóa và sinh sôi để chiến đấu với quái vật to lớn hơn điều này làm chúng vô cùng mạnh mẽ, kích thước của quái vật to lớn chúng thích nghi và tiến hóa một số con còn có khả năng dùng ma thuật, chúng giống như nhân loại nhưng khát máu hơn và ngu ngốc hơn."

Cứ thế hết người này nói đến người kia hỏi mọi người trò chuyện một cách say mê chủ đề từ thế giới đến này đến thế giới khác, hết người này kể lại đến người kia họ trò chuyện quên đi cả thời gian bỗng nhiên Curo đứng dậy đi về hướng lều nhỏ, xoay người lại nói với mọi người

"Được rồi chúng ta nên đi ngủ thôi, khi nào ngủ dậy hãy cùng nhau trò chuyện tiếp."

Dù thiếu đi Curo cả ba người họ vẫn say mê buôn chuyện, Yana hỏi Emia và Haru liên quen đến hai người họ

"Chị và anh Haru thích nhau đúng không, ánh mắt đó không lừa được em đâu."

Cả hai cùng đứng dậy đập bàn đồng thanh lên tiếng: "Không có" nói xong hai người họ chạm mắt nhau cả hai đỏ mặt ngồi xuống, sau một lúc im lặng Emia đứng dậy kéo Yana vào lều và nói với Haru

"Đi ngủ đây tạm biệt."

Emia đè Yana xuống đất hai tay xoa mặt của cô bé liên tục chất vấn

"Này sao em lại hỏi như vậy hả bọn chị chỉ là bạn thôi."

Yana bất lực không còn cách nào khác liền xin lỗi cho qua chuyện, giọng nói buồn ngủ của Emia cất lên

"Chị mệt quá chị ngủ đây chúc em ngủ ngon" Yana trả lời với giọng còn tỉnh táo "Vâng chúc chị ngủ ngon."

Yana đang ngủ ngon thì bị đánh thức bởi mùi thơm của thức ăn cô bé ngồi dậy bước ra ngoài, bầu trời vẫn tối tăm vì thế giới này nếu tính theo thời gian trái đất phải mất một ngày để trời tối và mất một ngày để trời sáng.

Emia đang nấu ăn trông thấy Yana đã ngủ dậy liền đi lại gần đưa cho cô bé một túi nhỏ, bên trong đựng bàn chải đánh răng và một lọ kem đánh răng rất đẹp, Yana cảm ơn Emia và đi lại xô nước để trên bàn cô bé bắt đầu đánh răng.

Dù trời tối nhưng được chiếu sáng từ rất nhiều đèn pha lê, nên xung quanh rất lung linh và phát sáng rực rỡ, mọi người ngồi vào ghế để chuẩn bị ăn sáng hoặc là ăn tối, Yana không thấy Jinna ở đâu liền hỏi mọi người

"Rie và Jinna đi đâu rồi ạ họ vẫn còn ngủ sao."

Haru miệng đang gặm thịt trả lời Yana với giọng nói không rõ

"Bọn họ dậy từ rất sớm đi vào rừng để tập luyện ma thuật, chắc họ vẫn chưa ăn gì đâu."

Vừa nói hết câu Rie cùng Jinna xuất hiện từ trong rừng đi về hướng bàn ăn, gương mặt Rie hốt hoảng như mới gặp được thứ gì đó đáng sợ.

"Chuyện gì vậy Rie cậu không sao chứ"

Trông thấy gương mặt hốt hoảng của Rie Emia lo lắng hỏi, Rie mở miệng từ từ giọng nói run rẩy nhưng cũng có gì đó vui sướng

"Jinna con bé có thể nhớ được hết mọi thứ, chỉ cần nhìn sơ qua con bé vẫn có thế nhớ hết một trang sách, tớ đã dậy tất cả ma thuật mà tớ đã học được trong hai năm cho con bé, và con bé nhớ được hết tất cả chỉ trong một ngày, không chỉ nhớ được con bé còn có khả năng cảm nhận ma lực chính xác một cách vô lý, Jinna là một Wazin."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.