Anh không hề phản kháng, chỉ có tim đập nhanh hơn, anh nghĩ sẽ cùng cô trên giường, nhưng cô không có.
Cô chỉ là tạo kéo rèm cửa sổ, nghiêng người lấy cái chăn đắp cho anh thật tốt.
“Ngủ đi.” Cô ngồi ở bên giường, ôn nhu nói:”Anh cần ngủ một giấc.”
“Tôi…” Anh khó khăn mở miệng, thừa nhận với cô.”Ngủ không được.”
“Tôi biết.” Trong mắt của anh chua xót, làm cho tâm Tú Tú căng thẳng, không khỏi vươn tay khẽ vuốt khuôn mặt anh, nhỏ giọng nói :”Nhưng anh có thể giả vờ như anh đang ngủ.”
Anh tự giễu nhếch khóe miệng, lặng lẽ cười khẽ.
Bộ dáng đó, làm cho tâm cô lại nhói đau, không tự chủ được, cũng lên giường, nằm ở bên cạnh anh, cùng anh.
Anh ngây ra một lúc, quay đầu nhìn cô.
“Chúng ta cùng nhau giả vờ.” Cô nằm nghiêng, trấn định nhìn anh nhỏ giọng nói, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn như cũ bắt đầu nóng lên.
Cặp mắt màu lam bình tĩnh nhìn cô, nhưng khuôn mặt tuấn tú lại xuất hiện nụ cười tự giễu, ở trong ánh sáng mờ nhạt dần mất đi.
Sau đó anh cũng nghiêng người, chậm rãi nhấc chăn, nhìn cô.
Tú Tú nhìn người đàn ông trước mắt càng gần càng rõ, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm nóng, đó là lời mời không tiếng động, anh muốn cô chui vào trong ổ chăn, có anh nằm ở bên trong.
Tôi… Ngủ không được…
Thanh âm của anh khàn khàn, quanh quẩn ở trong óc, khuôn mặt anh mệt mỏi ngay tại trước mắt, anh bức bách chính mình vận động, như thế nào cũng không có cách tiêu tán.
Mà cặp mắt màu lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai/9130/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.