Lời của con gái, làm Chu Lỵ Hinh ngây người một lúc, nắm chặt tay, không nhịn được xoay đầu nhìn người đàn ông kia đang ở phía dưới.
“Mẹ, nếu mẹ còn quan tâm ba, thì phải nói cho ông ấy biết.” Tú Tú nhịn không được mở miệng khuyên bảo.
“Dựa vào gì mẹ phải nói trước –” Không chút suy nghĩ, Chu Lỵ Hinh căm giận buột miệng nói, mới phát hiện mình nói gì đó, sắc mặt trắng bệch hơn.
“Lòng tự tôn đáng giá bao nhiêu?” Tú Tú vừa bực vừa buồn cười khuyên nhủ: “Mẹ lùi một bước, đổi được người đàn ông yêu mẹ, có gì không tốt chứ?”
Chu Lỵ Hinh cứng nhắc ngồi trên ghế, vẻ mặt tái nhợt.
Thấy khuôn mặt lạnh lùng quật cường của mẹ, Tú Tú thở dài, điều cô nên nói cũng đã nói hết rồi, nếu mẹ không nghe lọt, thì cô có nói toát cả mồm cũng không dùng được.
“Mẹ tự suy nghĩ kỹ đi.”
Nói xong, Tú Tú xoay người, đi tới chỗ người đàn ông mình yêu.
Chu Lỵ Hinh nghe tiếng bước chân con gái rời đi, xoay đầu lại nhìn, bèn thấy người đàn ông kia dang hai tay về phía Tú Tú, ôm chặt cô vào lòng.
Tựa như đêm qua, trong lòng không khỏi đau xót.
Trước đây, bà cảm thấy bà rất thành công, ngoại trừ người đàn ông đáng chết kia, và đứa con gái thất bại, cả đời này bà rất thành công, cho đến đêm qua, cho đến khi bà nhìn thấy một gã, vì cứu Tú Tú, mà dứt khoát nhảy khỏi xà ngang cao chót vót –
Gã không do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai/3276996/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.