Trans: Koliz
Frank cuối cùng đòi được thưởng túi bánh quy tôi mang từ nhà tới.
Tôi dám thề, lúc đó cậu ấy tuyệt đối hiểu ý tôi. Nhưng tại sao cậu ấy không đưa ra mong muốn được thấy nhân ngư? Cậu khách khí cái gì? Cậu đang để ý điều gì? Cậu đang sợ điều gì?
Tôi lăn qua lộn lại, làm thế nào cũng không ngủ được, trực tiếp vọt tới phòng thuyền viên nam nhéo Frank đến phòng làm việc hỏi cậu.
“Cậu đoán được tớ có pháp thuật, phải không?” Tôi hỏi cậu.
“Không, tớ không đoán được.” Cậu mân mê hộp đựng máy thu hình, không chịu nhìn thẳng vào mắt tôi.
Tôi xì cười một tiếng: “Thế mà tớ lại không biết Frank là một thằng ngốc không có can đảm đấy.”
Động tác trên tay cậu khựng lại một chút, há miệng như muốn nói, cuối cùng nuốt lời vào bụng, tiếp tục nghịch cái hộp kia như thể nó là bảo bối trân quý vậy.
… Thật khiến người ta phải nổi nóng.
Tôi vuốt ngược tóc, hít sâu: “Rốt cuộc cậu đang lo cái gì? Tại sao cậu lại không dùng đến máy thu hình?”
itsukahikari.wordpress.com
“Bởi vì tớ là một thằng ngốc không có can đảm.” Cậu tự giễu nở nụ cười, “Càng có thể tới gần hắn, tớ lại càng sợ.”
“Lắp đặt máy thu hình? Nếu đồng nghiệp phát hiện thì tớ phải giải thích thế nào? Quan sát thế giới đáy biển? Chỉ sợ tớ sẽ vì mang theo vật phẩm cấm mà trực tiếp bị lôi đi xử lý kỷ luật. Với lại, lỡ như tớ thật sự quay được hắn, bị người khác biết rồi số phận hắn sẽ thế nào?
“Nữ pháp sư, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai-truong-mien/132992/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.