Edit: Koliz
Tuy phát hiện nhân ngư là một việc có lẽ sẽ toàn thế giới điên đảo, nhưng hai chúng tôi rất ăn ý che giấu. Bạn vĩnh viễn không biết ham muốn tìm tòi nghiên cứu của một nhà nghiên cứu khoa học mạnh tới nhường nào, cũng vĩnh viễn không biết một người có thể vì lợi ích làm ra chuyện gì.
Buổi tối, mọi người đều đã đi ngủ, còn tôi như trước ngồi xử lý dữ liệu phần công việc còn lại. Công việc xử lý dữ liệu rất rườm rà, dù Frank có giúp tôi xử lý một phần, chỗ còn lại cũng đủ để khiến tôi nhức đầu.
“Frank không có lưu lại nơi này, đêm nay hay là ra ngoài đi dạo nhỉ?” Tôi một bên làm nốt phần việc cuối một bên xuất thần, “Nói không chừng mình có thể nhìn thấy nhân ngư kia.”
“Không, đó chẳng phải lựa chọn sáng suốt.” Tôi lắc đầu một cái hủy bỏ ý nghĩ của chính mình, tăng nhanh tốc độ tay, “Ngẫm lại từ lúc mình hưng phấn chạy tới đáy biển làm việc, mình ngủ đàng hoàng được mấy tối rồi chứ?”
Quả nhiên, ngay lúc tôi nhấn lưu dữ liệu đã hoàn thành, một bóng lén lút từ khu nghỉ bay ra, trôi tới bàn làm việc của tôi.
“Ros, đêm nay hắn có xuất hiện không?” Frank tiến đến bên tai tôi nhẹ giọng hỏi.
Tôi lườm cậu một cái: “Tớ làm sao biết được.”
“Cậu không nghĩ tới vừa làm việc vừa nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ sao?” Cậu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Người anh em, cậu ngắm nghía cho cẩn thận, ” tôi niết mặt cậu, xoay đầu cậu về phía sau, “Chỗ tớ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai-truong-mien/132988/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.