Hai ngày nay bọn họ đều dùng số điện thoại trước kia để liên lạc, tuy rằng nói chuyện điện thoại cũng có vẻ rất bình thường, khi gọi video với Niệm Niệm, Giang Trầm cũng sẽ ân cần hỏi han cô vài câu rồi mới cúp điện thoại, nhưng Thẩm Minh Dữu vẫn cảm giác được có điều gì đó bất thường đang xảy ra. Cô phát hiện, Giang Trầm giống như đang tránh né cô. Như vậy là có ý gì đây. Hai ngày trước còn đến phim trường chơi trò người tình bí mật với cô, mới qua có hai ngày, chẳng lẽ đã chán rồi? Trong lúc Thẩm Minh Dữu có chút buồn bực vì chuyện này, Thẩm Minh Chương ở đoàn làm phim cuối cùng cũng nói cho cô biết nguyên nhân. Hoá ra là do Giang Trầm không biết lấy từ đâu ra thông tin chuyện cô trước đây từng bị bệnh, còn đặc biệt chạy tới chỗ Thẩm Minh Chương để xác nhận. “Lúc anh ấy rời khỏi, cố ý nhờ anh, trước hết không cần nói cho em biết anh ấy đã biết chuyện này, anh nghĩ Giang Trầm cần một chút thời gian để chấp nhận, nên anh mới đồng ý với anh ấy.” Thẩm Minh Chương dừng một chút, nói tiếp: “Anh thấy anh ấy hình như bị một cú sốc khá lớn, cứ sợ xảy ra chuyện gì, nên mới nói trước một tiếng với em cho chắc.” Thẩm Minh Dữu ngồi trên ghế của phim trường, hỏi: “Sẽ xảy ra chuyện gì?” “Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ sợ anh ấy lâm vào bế tắc, tự đắm chìm vào cảm xúc tiêu cực, để lâu dần sẽ có hại cho sức khỏe tâm lý của anh ấy.” Thẩm Minh Chương cười nhạo nói: “Thời gian này, thứ tổng giám đốc Giang nhà em cần nhất là sự khuyên nhủ và khích lệ từ bạn gái mình.” Thẩm Minh Chương cố ý nhấn mạnh chữ “Bạn gái”. Thẩm Minh Dữu: “…” Hai ngày trước lúc Giang Trầm ở đây, Thẩm Minh Chương vô tình phát hiện ra bọn họ là vợ chồng kết hôn năm năm, lại chơi trò bạn trai bạn gái, đã vậy còn làm kiểu bí mật. Sau đó anh ấy dùng một biểu cảm như bình thường vẫn hay xem kịch, im lặng ở bên cạnh nhìn bọn họ chơi đùa với nhau. Thẩm Minh Dữu nói: “Em thấy anh không giống chuyên gia tâm lý.” “Vậy anh giống cái gì?” “Anh giống bà mai.” Thẩm Minh Dữu nói: “Nếu mặc vào bộ váy xinh đẹp, hẳn là càng giống hơn nữa.” Thẩm Minh Chương: “…” Việc xin nghỉ ở phim trường cần có sự đồng ý của đạo diễn và nhà sản xuất. Thẩm Minh Dữu tìm được Quý Ôn Luân, sau khi nói với anh ấy rằng mình muốn xin nghỉ, Quý Ôn Luân nói: “Lịch trình quay phim rất dày đặc, nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng thì cố gắng đừng xin nghỉ khi có thể.” “Thật xin lỗi, hai ngày nay chồng tôi không được ổn lắm, tôi phải về an ủi anh ấy.” Thẩm Minh Dữu nhìn anh ấy, nói tiếp: “Đối với tôi mà nói, việc này thực sự rất quan trọng.” Trước đây, Thẩm Minh Dữu không nhận ra Quý Ôn Luân thích mình, nhưng vào hai ngày trước khi Giang Trầm tới thăm dò rõ ràng anh có hơi để ý tới Quý Ôn Luân, vậy nên Thẩm Minh Dữu mới chú ý hơn một chút, cũng qua đó nhận ra rằng Quý Ôn Luân thực sự đối xử với cô rất khác biệt. Đối với loại hoa đào thối* này, đương nhiên cô phải nhanh chóng xử lý cho xong. (*) Hoa đào thối: chỉ việc vướng vào những người không phù hợp, không đáng tin hoặc không hài lòng với việc người nào đó theo đuổi mình. Sau khi Quý Ôn Luân nghe cô nói như thế, anh ấy nắm siết chặt hai tay, không nhịn được mà hỏi: “Không phải hai người sắp ly hôn rồi sao?” Thẩm Minh Dữu cười khẽ: “Không biết anh nghe được tin này từ đâu nhưng chuyện vợ chồng cãi nhau đòi ly hôn không phải là chuyện hiếm gì, tôi sẽ không ly hôn với chồng mình.” “Sẽ không ly hôn sao?” Quý Ôn Luân nhỏ giọng thì thầm. Lúc Thẩm Minh Dữu về nước tham gia ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫, Quý Ôn Luân bất giác bắt đầu chú ý đến chương trình ấy, Cố Ngải Phỉ mời anh ấy tham gia ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫, anh ấy vốn định từ chối nhưng nghĩ đến Thẩm Minh Dữu, cuối cùng anh ấy vẫn nhận lời. Lúc xuất hiện, anh ấy từng tưởng tượng rằng có lẽ Thẩm Minh Dữu sẽ nhận ra mình, nhưng không, Thẩm Minh Dữu nhìn anh ấy như nhìn một người xa lạ, cô căn bản không hề nhớ anh ấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]