"Tại sao cô nhất định phải so sánh với tôi? Dù cô thắng hay thua, những người thích cô thì vẫn thích cô, những người ghét cô vẫn sẽ ghét cô thôi." Thẩm Minh Dữu nhìn xuống điện thoại của mình, phát hiện Giang Trầm vẫn chưa trả lời điện thoại của cô, thế là cô lại ngẩng đầu nhìn người đối diện: "Giống như tôi không thích cô, dù cô có làm gì đi chăng nữa, không thích vẫn là không thích, chúng ta sẽ không bao giờ làm bạn bè được."
Cố Ngải Phỉ lập tức nói: "Tôi cũng không thích cô."
"Tôi biết, nhưng như vậy thì sao, sự ghét bỏ của cô chẳng ảnh hưởng gì đến tôi cả, tại sao tôi phải quan tâm."
Cố Ngải Phỉ sửng sốt một lát.
Đúng như Thẩm Minh Dữu đã nói, sự ghét bỏ của Thẩm Minh Dữu sẽ không ảnh hưởng gì đến cô ta, tại sao cô ta lại phải canh cánh trong lòng, tại sao cô ta nhất định phải tranh thắng thua với Thẩm Minh Dữu.
"Cô là cô, tôi là tôi, mọi người nước sông không phạm nước giếng không phải tốt hơn sao?" Thẩm Minh Dữu cười nhạo một tiếng nói: "Đương nhiên, nếu cô thật sự muốn phạm, tôi sẽ không nương tay."
Sau khi Thẩm Minh Dữu rời đi, Cố Ngải Phỉ ở tại chỗ một lúc lâu rồi mới cất bước rời đi.
**
Bữa tiệc kết thúc cũng đã hơn mười một giờ.
Sau khi Thẩm Minh Dữu trở lại ghế ngồi, cô bị đạo diễn và nhân viên công tác khác ép uống mấy ly rượu. Khi ra khỏi khách sạn, cô bị gió lạnh thổi nên Thẩm Minh Dữu mới nhớ ra hình như cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587944/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.