[Cuối cùng chị Dữu cũng đăng Weibo rồi, sau khi kết thúc chương trình, chị Dữu giống như lặn mất vậy. Weibo gần như xanh cỏ, hiện tại cuối cùng cũng xuất hiện rồi!] [Ồ ~ Chị Dữu chia sẻ cái gì vậy? Chị có phim mới sắp ra sao?] [Là thật sao, sao chị Dữu không nói không rằng mà lén đi đóng phim thế, tụi em chả nghe được tin tức gì. Giờ lại đột nhiên sắp phát sóng rồi, nếu không nhờ Weibo này thì tụi em cũng không biết!] [Cái tên ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ này hơi quê mùa nha, hình như chị Dữu không phải nữ chính, nam nữ diễn viên chính là ai vậy? Sao nhìn bọn họ lạ thế?] [A a a thật chờ mong, mặc kệ chị diễn cái gì chúng em đều sẽ ủng hộ!] [Chị Dữu đừng làm thần ẩn nứa, mong chị hoạt động nhiều hơn nha, nếu có thể đăng chồng chị Dữu và tiểu bảo bối Niệm Niệm thì không còn gì tốt hơn.] … Sau khi Thẩm Minh Dữu chia sẻ, lập tức Weibo của cô được fans chú ý tới, chỉ chốc lát sau, số lượt chia sẻ bình luận đã tăng lên. Thẩm Minh Dữu không nhìn điện thoại nữa, xe đã đến nơi, cô dẫn Niệm Niệm xuống xe, đi đến nhà hàng liên hoan. Đường Khiêm nhìn thấy cô đi vào, vội vẫy tay với cô, Thẩm Minh Dữu ngồi xuống với Niệm Niệm. Đường Khiêm rót một ly sữa cho Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm, anh ta cười nói: “Vốn là hôm nay tôi đóng máy, định mời cô uống một ly nhưng cô dẫn theo búp bê sữa nhỏ Niệm Niệm này tới, đương nhiên rượu này tôi không thể thuyết phục cô uống rồi.” Niệm Niệm lập tức không vui: “Con không phải búp bê sữa nhỏ.” Niệm Niệm không phải búp bê nhỏ, càng không phải búp bê sữa! Đường Khiêm: “Được rồi, con không phải búp bê sữa nhỏ, con là đồ đệ nhỏ của chú.” Lần này Niệm Niệm càng không vui: “Con cũng không phải đồ đệ nhỏ của chú.” Gần đây Đường Khiêm vô cùng thích trêu chọc đứa bé Niệm Niệm này. Anh ta nhiều lần nghĩ rằng, nếu sau này anh ta có thể sinh một đứa con gái giống Niệm Niệm với Lâm Tịnh thì tốt biết mấy. Chẳng qua là Lâm Tịnh dường như không có ý định kết hôn với anh ta, vì vậy Đường Khiêm rất là đau đầu. “Cháu không làm đồ đệ nhỏ của chú, nếu không chú nhận con làm con gái nuôi nhé, được không Niệm Niệm?” Đường Khiêm cười giống như người xấu lừa gạt trẻ con: “Con cho chú làm ba nuôi, dì Lâm của con là mẹ nuôi của con. Không phải Niệm Niệm cũng rất thích dì Lâm sao? Con làm con gái nuôi của dì Lâm, dì Lâm nhất định sẽ rất vui vẻ.” Lâm Tịnh không phải người thích trẻ con, nhưng vô cùng tốt với Niệm Niệm, cũng rất có kiên nhẫn, Niệm Niệm cũng rất thích dì Lâm Tịnh. Niệm Niệm cầm ly uống một ngụm sữa, cô bé nghĩ chút nói: “ Con có thể làm con gái nuôi của dì Lâm.” Đường Khiêm vui vẻ, đây là Niệm Niệm đồng ý rồi? “Nhưng chú không thể làm ba nuôi của con.” Đường Khiêm buồn bực nói: “Dì Lâm của con đã làm mẹ nuôi của con rồi, vì sao chú không thể làm ba nuôi của con?” Niệm Niệm nói: “Bởi vì chú chưa kết hôn với dì Lâm nha.” Đường Khiêm trúng một mũi tên giữa ngực: “...” Thấy Đường Khiêm bị Niệm Niệm làm á khẩu không nói được gì, Thẩm Minh Dữu mỉm cười, lau miệng cho Niệm Niệm. Đường Khiêm ỉu xìu hỏi: “Cô nói xem tôi phải làm thế nào Lâm Tịnh mới có thể kết hôn cùng tôi đây?” Thẩm Minh Dữu hỏi: “Cậu cầu hôn rồi hả?” Nói đến cầu hôn Đường Khiêm càng thương tâm hơn: “Lâm Tịnh nói, nếu tôi dám cầu hôn, cô ấy sẽ lập tức chia tay với tôi.” Thẩm Minh Dữu: “...” Đây đúng là lời Lâm Tịnh sẽ nói ra. Thẩm Minh Dữu buông tay, tỏ vẻ bản thân cũng lực bất tòng tâm, Đường Khiêm đành phải rót cho mình một ly sữa, mượn sữa giải sầu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]