“Kéo búa bao!” Theo khẩu lệnh của trò chơi, hai ba con mạnh ai nấy đưa tay ra.
Giang Trầm ra cái kéo, Niệm Niệm ra cái bao.
Giang Trầm: “…?”
“Không sao, chúng ta chơi lại lần nữa.” Giang Trầm nở nụ cười, anh nghĩ rằng bạn nhỏ chơi kéo búa bao đều sẽ luôn ra một cái giống nhau.
Vì vậy trong ván thứ hai, cái Giang Trầm ra là cái búa, nhưng Niệm Niệm lại không ra cái bao mà là cái kéo.
Ván thứ ba, Giang Trầm nghĩ Niệm Niệm đã ra cái bao và cái kéo, vậy ván thứ ba có thể Niệm Niệm sẽ ra cái búa.
Vì thế ở ván thứ ba, Giang Trầm ra cái kéo, nhưng Niệm Niệm không phải ra cái búa mà là ra cái bao.
Giang Trầm thắng liền ba trận: “…?”
Giang Trầm quyết định không đoán suy nghĩ của Niệm Niệm nữa, chơi thêm mấy ván, đưa ra một cách ngẫu nhiên, chắc chắn có lúc Niệm Niệm sẽ thắng. Nhưng lúc này, Niệm Niệm lại buông tay xuống, cô bé không muốn chơi trò chơi trẻ con như vậy với ba nữa.
Niệm Niệm mím môi rồi nói: “Niệm Niệm đúng là một đứa bé không may mắn!”
Giang Trầm: “…”
Thẩm Minh Dữu ngồi phía trước lái xe vẫn luôn chú ý tới hành động của hai ba con ở phía sau, thấy tâm trạng của Niệm Niệm bị suy sụp, cô nhịn không được nói: “Đương nhiên Niệm Niệm không phải là đứa bé không may mắn, Niệm Niệm, con biết điều may mắn nhất đời này của mẹ là gì không?”
Niệm Niệm hỏi: “Là gì ạ?” “Là sinh ra Niệm Niệm đó, bởi vì khi sinh Niệm Niệm ra, mẹ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587866/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.