Cô ấy không muốn Thẩm Minh Dữu vì mình mà gặp phải bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, mặc dù Thẩm Minh Dữu có ba và anh trai, nhưng suy cho cùng, Thẩm Minh Dữu cũng giống như cô ấy, chỉ là một cô gái không có ai để dựa vào.
Khi đó bọn họ đều còn quá trẻ và quá yếu ớt, biện pháp duy nhất Lâm Tịnh có thể nghĩ ra chính là rời xa cô, để người nhà họ Lâm không tìm ra được điểm yếu của cô ấy.
Mấy năm sau, cô ấy đã có được mọi thứ mình muốn ở nhà họ Lâm nhà họ Lâm giờ đây hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của cô ấy. Nhưng cảm giác áy náy đối với Thẩm Minh Dữu ở trong lòng cô ấy, vẫn không hề biến mất theo thời gian.
Lời xin lỗi muộn màng này, cuối cùng cô ấy cũng có thể nói ra.
Lâm Tịnh nói: “Minh Dữu, cậu có rất nhiều bạn bè, mất đi người bạn là mình có thể không có tình là gì với cậu. Nhưng mình chỉ có mỗi mình cậu là bạn, đối với mình, mất cậu chính là đã mất đi tất cả.”
Thẩm Minh Dữu uống hết ly rượu đắng chát đó, tất cả những gì Lâm Tịnh nói, đều là thế giới mà cô chưa từng biết tới. Có lẽ Lâm Tịnh đang bảo vệ cô theo cách riêng của mình, nhưng với tư cách là một người bạn, Thẩm Minh Dữu không đồng ý cách này.
“Mình có rất nhiều bạn, nhưng cậu có biết không, cậu là bạn thân nhất của mình, cũng là người bạn mình quan tâm nhất.” Thẩm Minh Dữu cảm thấy bản thân mình hơi say,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587619/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.