Cứ như vậy, Niệm Niệm vui vẻ đi theo thợ trang điểm.
Cô bé còn chẳng kịp chào hỏi gì ba mẹ.
Đợi Niệm Niệm trang điểm xong đi ra, nhân viên đã nhìn thấy: vốn là một cô bé xinh đẹp, qua bàn tay thần kỳ của thợ trang điểm, mặc thêm một lớp áo trong rách rưới, chỉ vậy thôi...
Tiểu Niệm Niệm đã trở thành một cô bé ăn mày rồi.
Niệm Niệm chạy đến trước mặt mẹ, hai mắt sáng lấp lánh hỏi: “Mẹ ơi mẹ ơi, giờ có phải Niệm Niệm xinh lắm không?”
Lúc thợ trang điểm trang điểm cho cô bé, trước mặt Niệm Niệm không có gương, không thấy được dáng vẻ của mình hiện tại thế nào. Còn về quần áo, Niệm Niệm rất thích bộ đồ mình đang mặc, quần áo chắp vá từ những mảnh vải, mặc dù trông khá cũ nhưng chất liệu vải rất dễ chịu, khác hẳn quần áo bình thường cô bé hay mặc.
Đó có lẽ là cảm giác thiết kế, trước đó mẹ nói có rất nhiều quần áo hình thù quái lạ ở đây, mẹ nói đó không phải là hình thù quái lạ, đó là thời thượng.
Vậy nên quần áo trên người Niệm Niệm nhất định cũng rất thời thượng.
Niệm Niệm nghĩ chắc giờ mình phải xinh lắm.
Cô bé ngất ngây mất một giây, rồi hỏi đạo diễn: “Chú đạo diễn, Niệm Niệm đóng vai tiểu tiên nữ ạ?”
Đạo diễn Tần Tùng lắc đầu: “Trong phim của các chú không thiếu tiểu tiên nữ, nhưng các chú lại thiếu mất một một cô bé ăn mày đáng yêu đấy.”
Niệm Niệm: “...?”
Niệm Niệm đã từng nhìn thấy người ăn mày, cô bé biết ăn mày là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587598/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.