Niệm Niệm hài lòng nhắm mắt lại, mặc dù lúc nào ba cũng chọc giận Niệm Niệm nhưng dường như cũng không xấu lắm, cô bé vẫn thấy hơi hơi thích ba.
Giang Trầm nhìn con gái đã chìm sâu vào giấc ngủ, anh ở ngoài lều gửi tin nhắn cho vợ, không để cô phải lo lắng.
Thẩm Minh Dữu nhanh chóng trả lời tin nhắn của anh.
[Một cây bưởi: Hôm nay Niệm Niệm không khóc chứ?]
[Một cây bưởi: Tối nay Niệm Niệm ăn cơm với gì rồi?]
[Một cây bưởi: Niệm Niệm]
Đọc mấy tin nhắn vợ gửi, Giang Trầm biết cô lo nên đã hứa chắc với cô: [Yên tâm, Niệm Niệm khỏe lắm, đợi em về, chắc chắn sẽ trả lại em một Niệm Niệm lành lặn không mất miếng thịt nào.]
Nhưng lúc Giang Trầm quay vào trong lều, định bế con gái về nhà thì lại thấy Niệm Niệm nửa tỉnh nửa mê đang bị hai con muỗi làm phiền, trên mí mắt, trên mặt đều chi chít vết muỗi đốt.
Lúc Niệm Niệm sắp ngủ đã bị con muỗi đốt cho tỉnh táo lại, cô bé đưa tay lên mặt, bắt đầu gãi sồn sột.
"Niệm Niệm, đừng gãi." Giang Trầm vội đi đến, bế Niệm Niệm lên, đi về nhà.
Da thịt con nít vốn mềm mại, mới được một lúc mà trên mí mắt Niệm Niệm đã xuất hiện vết sưng nhỏ.
Giang Trầm tìm thuốc thoa cho con gái, phát hiện trên mặt Niệm Niệm đã lốm đốm vết đỏ, nhất là mí mắt còn sưng vù cả lên.
Anh không an tâm lắm, không biết rốt cuộc là côn trùng cắn hay muỗi đốt nên đã gọi điện thoại cho bác sĩ gia đình.
"Niệm Niệm, đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587560/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.