Sau phần diễn cuối cùng, Thẩm Minh Dữu đứng trên sân khấu chờ nhận xét của ban giám khảo.
Tần Tùng rốt cuộc cũng mở miệng: “Cô rút lui khỏi giới giải trí mấy năm nay, học diễn à?”
Thẩm Minh Dữu nói: “Vẫn đang tiếp tục học.”
Từ sau khi rút lui khỏi giới giải trí, cô chưa từng diễn lại nhưng cô cũng không ngừng học tập. Cô đã xem đi xem lại những bộ phim kinh điển vô số lần, nghiên cứu tâm lý nhân vật, phân tích biểu cảm, động tác và cách diễn của các diễn viên. Cô thậm chí còn đọc rất nhiều sách tham khảo, nhưng dĩ nhiên là không có tác dụng gì.
Tuy nhiên đối với cô mà nói, những gì học được trước kia không phải không có chỗ dùng. Ví dụ như, bây giờ sau khi nhận được kịch bản, chỉ cần vài từ và tình cảnh là cô có thể nhanh chóng hiểu được nhân vật, phân tích diễn biến tâm lý nhân vật, ngoài ra còn nhập vai rất nhanh. Nếu như phải tự mình diễn, sẽ cần dùng động tác gì, biểu cảm khuôn mặt nào mới là phù hợp nhất...
"Cô về trước chờ thông báo đi." Tần Tùng xua tay, không nói buổi thử vai thành công hay không thành công.
Thử vai xong cũng là lúc đường phố lên đèn, Thẩm Minh Dữu đi về khách sạn, ngồi trên xe, cô không nhịn được gọi điện cho Niệm Niệm.
Giao Niệm Niệm cho Giang Trầm là muốn giúp Niệm Niệm quen dần với việc sống cùng ba, cũng như dần quen với cuộc sống xa mẹ. Sau này công việc của cô càng ngày càng bận rộn hơn, thời gian xa nhau của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587550/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.