Chương trước
Chương sau
[Cuộc hẹn này còn chưa kết thúc, bạn đã đặt lịch hẹn cho ngày tiếp theo chưa? Anh Giang sẽ làm được!]
[Thật là lãng mạn, ngài Giang không nghĩ tới nụ hôn trên không với vợ mình sao?]
[Thiên tài nào nghĩ ra nụ hôn trên không vậy, đây là trên máy bay, trên trời cao, vì sự an toàn của chị Dữu, xin hãy lái máy bay an toàn. Nếu anh muốn hôn thì hãy đợi cho đến khi xuống máy bay đã, tốt nhất là hôn thật mạnh bạo vào, hahahaha!]
[Ha ha ha, ngài Giang dạo này luôn bị vợ con bắt nạt, mọi người đều quên mất anh ấy là Giang Trầm của Lăng Vũ Tư Túc, người đàn ông này ra ngoài có thể trở tay tạo mây tạo mưa, ở nhà thì có thể lái một chiếc máy bay để làm cho vợ anh ấy hạnh phúc. Ồ, đây là loại chồng thần tiên nào thế. Mặc dù tôi đã nói ghen tị đến mệt mỏi hết rồi nhưng tôi vẫn muốn nói rằng hôm nay là một ngày khác để ghen tị với Thẩm Minh Dữu.]
[Tôi có linh cảm rằng chuyến đi hẹn hò trên cao của anh Giang sẽ có tỷ lệ bình chọn cao nhất, nhưng vấn đề là phương pháp hẹn hò kiểu này không thể bắt chước được, trừ khi bạn có thể lấy được bằng phi công và có đủ khả năng lái máy bay phản lực tư nhân... chi phí hẹn hò quá cao.]
...
Bốn nhóm gia đình đều hài lòng với cuộc hẹn chiều nay.
Sau khi các bậc phụ huynh đã hẹn hò xong quay trở lại cũng là lúc các bạn nhỏ biểu diễn.
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm chỉ kịp thay quần áo trước khi được mời lên sân khấu biểu diễn.
Trước sân khấu đã bày rất nhiều ghế đẩu, tất cả đều là dân làng mang từ trong nhà ra, dân làng đã ngồi sẵn trên ghế của mình, tay cầm quạt hương bồ, đôi ba người trò chuyện với những người bên cạnh.
Chỉ chờ chương trình bắt đầu.
Thẩm Minh Dữu đã không gặp con gái mình cả buổi chiều, cũng không biết cô bé học nhảy như thế nào.
Sau khi tất cả các cặp ba mẹ đều có mặt, chương trình sẽ bắt đầu.
Khi tiếng nhạc vang lên, tấm màn che phía trước được kéo ra, để lộ những đứa trẻ trốn bên trong.
Các bạn nhỏ mặc trang phục ếch giống nhau, khuôn mặt được trang điểm, đứng trên sân khấu thật xinh đẹp và dễ thương.
Ngay cả khi không làm bất cứ điều gì, khán giả xem chúng biểu diễn cũng đã bắt đầu vui vẻ.
"Niệm Niệm đâu?" Thẩm Minh Dữu nhìn thoáng qua khuôn mặt của từng đứa trẻ trên sân khấu, phát hiện không nhìn thấy Niệm Niệm. Giang Trầm cũng không để ý: "Ở hậu trường, còn chưa lên sân khấu sao?"
Vừa dứt lời thì tiết mục múa chính thức bắt đầu, các bạn nhỏ cùng cô giáo múa tay, múa chân, xoay vòng... Dù chỉ luyện tập trong một buổi chiều nhưng các bé đã tập các động tác rất điêu luyện và múa rất uyển chuyển, tự nhiên.
Lúc này, Niệm Niệm vẫn chưa lên sân khấu.
Thẩm Minh Dữu có chút lo lắng, hôm nay chỉ có nhóm vũ công này, sau khi nhảy múa xong, một bộ phim sẽ được chiếu cho dân làng xem. Nếu không lên sân khấu bây giờ thì sẽ không còn cơ hội nào khác để biểu diễn.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Ngay khi Thẩm Minh Dữu đang lo lắng, những đứa trẻ đang nhảy múa đã dừng lại và chỉ có một đứa trẻ đang nhảy một mình, lúc này, bên cạnh sân khấu có thứ gì đó di chuyển.
Niệm Niệm nằm trên mặt đất lắc lắc thân thể, rũ bỏ mấy chiếc lá che trên người, thuận theo âm nhạc cùng nhịp điệu của vũ công solo…
Ếch ộp, ếch ộp.
Niệm Niệm bây giờ là một chú ếch nhỏ, giáo viên dạy nhảy nói rằng tiếng “ếch ộp” của cô bé là âm thanh hay nhất, không chỉ dùng nó làm âm thanh thông báo mà còn được dùng làm nhạc đệm cho chú ếch nhỏ độc tấu.
Vì vậy trong tiết mục này, bé ếch con chỉ kêu "ếch ộp" mà không cần múa cũng rất quan trọng.
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm: "..."
"Ếch ộp, ếch ộp." Niệm Niệm nằm trên mặt đất, bắt chước hình dáng của một con ếch, nằm đó, mặc bộ quần áo con ếch màu xanh lá cây, trông giống như một chú ếch nhỏ thực sự.
Ếch nhỏ lén lút ngước mắt nhìn xuống sân khấu, khi nhìn thấy ba mẹ, mắt Niệm Niệm sáng lên, vì quá vui mừng nên không tự chủ được kêu lên một tiếng với mẹ, như muốn nói:
Mẹ, Niệm Niệm đến rồi.
Những chú ếch con trên sân khấu đang nhảy theo tiếng “ếch ộp” của Niệm Niệm đã bị rối loạn vì một tiếng "oa" được thêm vào.
[Hahaha, tôi sắp bị Niệm Niệm làm cho cười c.h.ế.t mất, khi ba mẹ đang có một buổi hẹn hò lãng mạn thì Niệm Niệm nhỏ bé của chúng ta đã chăm chỉ tập nhảy cả buổi chiều, nhưng giáo viên dạy nhảy không hài lòng, cuối cùng đành phải sắp xếp cho Niệm Niệm không biết nhảy múa thành một chú ếch nhỏ đệm nhạc, chỉ dùng tiếng "ếch ộp ếch ộp" thôi ha ha ha!]
[Niệm Niệm vẫn cảm thấy mình rất quan trọng còn luyện tập "ếch ộp ếch ộp", ha ha ha, thật đáng yêu.]
[Niệm Niệm nằm trên mặt đất "ếch ộp" thật dễ thương, aaa thật muốn ôm quá đi.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.