Sau khi nhóm khách mời dùng cơm tối xong, đã bảy tám giờ.
Hôm nay mọi người mệt mỏi cả một ngày, ăn xong cơm tối bọn nhỏ đều có chút buồn ngủ, nhất là Khương Húc buổi chiều vừa bị dọa sợ lại vừa bị đánh, đã đổ gục vào trong n.g.ự.c ba ngủ thiếp đi.
Giang Trầm nghĩ đến lúc nấu cơm mình không giúp một tay, liền chủ động nói ra rửa bát.
Mặc dù mọi người đều từ chối để anh rửa, nhưng Giang Trầm vẫn kiên trì muốn rửa bát, thế là, những nhà khác liền ôm con mình lục đục trở về.
Thẩm Minh Dữu chưa từng thấy Giang Trầm rửa bát, cô ôm thái độ hoài nghi, nhìn đống bát kia hỏi: "Anh, có được hay không?"
Giang Trầm: "..."
Để chứng minh mình biết làm, Giang Trầm cầm chén dùng sức chà, rất cẩn thận.
Đương nhiên, cũng mất rất nhiều thời gian.
Thấy Giang Trầm rốt cục cũng rửa hết bát, Thẩm Minh Dữu ôm Niệm Niệm đứng dậy, chuẩn bị trở về nhà.
Giang Trầm ôm Niệm Niệm từ trong n.g.ự.c Thẩm Minh Dữu, Niệm Niệm vùi vào trong n.g.ự.c ba, hỏi: "Ba, rửa chén sạch sẽ rồi sao?"
Giang Trầm vừa đi vừa nói: "Ba rửa sạch sẽ rồi."
"Vậy là tốt rồi." Niệm Niệm giống như rốt cục yên tâm, dáng vẻ còn tỏ nhẹ nhàng thở ra.
Thẩm Minh Dữu cười một tiếng, cô mở đèn pin ra, chiếu vào phía đường nhỏ, một nhà ba người tản bước, chậm rãi đi về hướng nhà. [Lần nữa xác định, địa vị anh rể Dữu ở nhà không cao!]
[Chị Dữu: Anh có được hay không? Anh rể Dữu: Đàn ông không thể nói không được! Mình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587465/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.