🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
[Tình cảm của Thẩm Minh Dữu với chồng cô ấy nhìn chẳng ra sao cả, tất cả mấy ba đều xuống bếp, giúp mẹ nấu cơm, chỉ có vị Giang tổng này giống như đại gia ngồi ở bên ngoài, một chút bận rộn cũng giúp không được.]
[Fan hâm mộ Thẩm Minh Dữu có lẽ xem nhiều tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo rồi, tưởng rằng Thẩm Minh Dữu gả vào hào môn cái gì cũng không cần làm, chỉ làm thiếu phu nhân há miệng tay bưng nước rót đến sao? Trên thực tế, gả vào hào môn chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, trên có quy củ nghiêm khắc của cha mẹ chồng hào môn, dưới có ông chồng hào môn không biết ấm lạnh, nhà gái không chừng phải chịu ít tức giận từ nhà trai đâu, nhìn Thẩm Minh Dữu biết làm cơm, lại còn biết chăm sóc đứa nhỏ, nói rõ những này việc nhà bình thường làm đã quen, có thể thấy được cô ấy làm con dâu hào môn không được nhẹ nhàng như thế. ]
[Giang tổng nhìn lạnh lùng, gương mặt đối vợ con không hề tươi cười, fan hâm mộ mấy người cưỡng ép móc đường ăn, thực tế không có ngọt chút nào. ]
[Tôi đều xem toàn bộ hành trình của Thẩm Minh Dữu trong phòng phát sóng trực tiếp, vợ chồng bọn họ cho tới bây giờ, ngay cả tiếp xúc tay chân đều không có, đây thật sự bình thường sao?]
Các phe fan hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp hỗn tạp, khu bình luận không hề yên bình.
Nhất là hai phe của Thẩm Minh Dữu và Cố Ngải Phỉ, vừa bởi vì chuyện ác ý biên tập lần trước ồn ào trên mạng không có vui vẻ gì.
Fan hâm mộ của Thẩm Minh Dữu thấy chị Dữu nhà mình bị nhằm vào, lập tức tức giận.
[Fan hâm mộ bên trên là của Cố Ngải Phỉ đi, mấy người có phải cảm thấy Cố Ngải Phỉ và Chu Cảnh Hành rất ngọt hay không, chẳng lẽ trước ống kính anh anh em em thì nhất định là ngọt thật sao sao? ]
[ Cố Ngải Phỉ và Chu Cảnh Hành không biết hôn qua nhiều lần qua ống kính, show ân ái quá mức rồi đó, ân ái chân chính không phải cố biểu hiện ra như thế đâu. ]
[Quả thực, lúc đầu chú ý tới vợ chồng này còn tốt, nhưng càng xem càng cảm thấy quá gắng sức, giống như đang diễn vậy.]
Giang Trầm cũng không biết chuyện mình không giúp nấu cơm đã dẫn đến tranh chấp ở phạm vi nhỏ của khu bình luận.
Bây giờ anh chỉ chú ý đến, trong năm đứa nhóc, có một đứa bé thỉnh thoảng vụng trộm nhìn anh một chút, sau khi bị anh phát hiện, giống như nai con, ánh mắt kinh hoảng thu hồi lại.
Giang Trầm coi như không nhìn thấy.
Khương Húc lại vụng trộm nhìn ba Niệm Niệm một chút, cậu nhóc cúi đầu lặng lẽ nói một câu bên tai Niệm Niệm, sau đó thần thần bí bí lôi kéo tay Niệm Niệm đi ra.
Giang Trầm nhìn thấy động tác nhỏ của hai đứa bé, nhắc nhở: "Đừng đi xa."
"Dạ, chú." Khương Húc cung kính lên tiếng. Thẳng đến khi đi vào sân sau, Khương Húc mới thở dài một hơi, vừa rồi cậu nhóc suýt nữa bị ba Niệm Niệm hù chết.
"Niệm Niệm, đây chính là ba của em sao?"
Lần trước Khương Húc từng gặp người chú này ở làng du lịch, lúc ấy cậu nhóc còn sợ hãi người chú này không biết cười, gương mặt nhìn tràn đầy nghiêm túc.
"Dạ, là ba em." Niệm Niệm trả lời.
Khương Húc là một đứa trẻ thành thật, cậu nhóc đem lời nói thật nói ra: "Niệm Niệm, anh có chút sợ ba của em."
Niệm Niệm: "Sao anh lại sợ?"
"Bởi vì chú ấy lớn lên giống lão hổ." Đối với Khương Húc mà nói, cái gì làm cho người ta sợ hãi cũng giống như lão hổ vậy.
Niệm Niệm cảm thấy rất kỳ quái, dáng dấp ba tuyệt đối không giống lão hổ.
"Ba em lớn lên giống mèo."
[Hả? Điều gì cho Niệm Niệm ảo giác, cảm thấy ba bé giống con mèo vậy?]
[Ha ha Khương Húc thật rất sợ dáng vẻ của Giang tổng, ánh mắt nhìn lén kia, còn tưởng rằng mình không có bị phát hiện, kỳ thật tất cả đều nằm trong lòng bàn tay chú Giang.]
Mặc dù Niệm Niệm chung đụng với ba không nhiều, nhưng trước kia mỗi lần ba về nhà, đều sẽ mang quà về cho bé, mỗi tuần ba sẽ gọi điện thoại về sáu lần, ba cũng rất ôn hòa, đương nhiên, lần trước ba hung dữ với Niệm Niệm, Niệm Niệm cũng rất tức giận, nhưng sau khi bé tức giận lại, ba cũng tự kiểm điểm lại mình, không chỉ dẫn đi xem chó con, còn dẫn bé đi tìm kho báu, cho nên ba một chút cũng không giống lão hổ.
Niệm Niệm nhấn mạnh: "Là con mèo rất rất lớn, tròn vo."
"..." Khương Húc tưởng mắt tiểu đồng bọn của mình khả năng có chút vấn đề.
Nhưng nếu chú ấy là ba của Niệm Niệm, Khương Húc quyết định không sợ chú ấy.
Cậu nhóc là đứa trẻ dũng cảm nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.