“Vỏ giấy 1,2 tệ một cân, lon nhôm 2 tệ một cân, chai rỗng 1,8 tệ một cân, chai màu 1,5 tệ một cân.” Lâm Mạt Mạt nói ra giá.
Nghe vậy, trên mặt ông chủ lộ ra chút ngạc nhiên.
-- Ban đầu ông ta nghĩ đứa trẻ này có lẽ chỉ đến bán đồ phế liệu giúp ông bà trong nhà, không biết gì cả. Nhưng không ngờ bé lại là một “chuyên gia”, giá mà bé đưa ra gần như là giá cao nhất trong ngành này.
Ông củ có vẻ muốn ép giá, lúc này, bà chủ đi ra.
“Gas gần hết rồi, gas ông đã gọi đâu?” Bà chủ hỏi.
“Vừa mớᎥ gọi, sắp đến rồi.” Ông chủ nói.
Bà chủ không nói gì, ngược lại hỏi: “Ở đây của ông là sao vậy, sao cân lâu thế?”
“Chưa cân.” Ông chủ lại chỉ vào Lâm Mạt Mạt, nói: “Những thứ này của cô bé, giấy 1,2 tệ, lon nhôm 2 tệ, chai nhựa 1,8 ; 1,5 tệ.”
Nghe ông chủ nói vậy, chủ quán lại nhìn về phía Lâm Mạt Mạt, biểu cảm giống y nhủ ông chủ, nhưng không do dự, nói: “Vậy theo giá này nhé, chúng ta cũng không lỗ.”
“Được.” Ông chủ đồng ý, lại nói với Lâm Mạt Mạt: “Theo giá mà con nói, mang đồ tới cân đi.”
“Dạ.” Lâm Mạt Mạt nhanh chóng lấy xuống những vật phẩm tái chế trên xe đẩy xuống với ông chủ.
Lâm Mạt Mạt lại chỉ vài bó đồ cho chủ quán một cách tỉ mỉ: “Đây là lon nhôm, đây là chai màu, đây là chai trong suốt, nước bên trong đã sạch sẽ hết rồi ạ, nắp chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-mao-danh-baba-hoa-tinh-than/3479378/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.