Lúc này, nhìn Lâm Trình, trong mắt Lâm Mạt Mạt tràn đầy sự kinh ngạc không thể tin nổi.
 
Thực ra, bé không hy vọng “ba ba” của mình có thể kiếm được tiền.
 
Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ tràn đầy của bé gái, trên mặt Lâm Trình không cảm xúc, nhưng trong lòng anh lại có một loại cảm giác thành tựu kỳ lạ thoáng qua.
 
Chỉ là, ánh mắt của đứa bé sau đó lại mang theo chút ngờ, có ý gì?
 
“Yên tâm ăn đi.”
 
“Dạ!”
 
...
 
Từ khi biết Lâm Trình có thể kiếm tiền, thái độ của Lâm Mạt Mạt đối với anh đã tăng lên vài cấp bậc rất rõ rệt.
 
Bữa sáng không chỉ có một bát sữa đậu nành, cả nước sôi chuẩn bị cho Lâm Trình cũng được thêm một vài lá trà từ bà Trương ở dưới lầu.
 
Sau khi nhìn Lâm Trình đi xa, Lâm Mạt Mạt cũng hành động - kéo theo thiết bị chuyên nghiệp được bà Trương tài trợ, một cái xe nhỏ đẩy bằng tay, chất đầy hộp giấy và chai rỗng ra khỏi khu dân cư.
 
[Phải không vậy, con gái thật sự sẽ đi bán phế liệu à?!]
 
[Chắc chỉ là hiệu ứng chương trình thôi.]
 
[Tôi cũng nghĩ vậy.] Dù sau, so với các nhóm khác, nhóm của Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt thực sự không có gì nổi bật.
 
[Tôi vừa mớᎥ kiểm tra, xung quanh đó không có chỗ thu gom phế liệu nào, làm sao có thể bán được?]
 
[Đó không phải là vấn đề chúng ta cần quan tâm, chắc chắn chương trình đã sắp xếp sẵn.]
 
[Có thể sau một lát, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-mao-danh-baba-hoa-tinh-than/3479376/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.