Nhưng mà, khi Lâm Trình nghĩ giây tiếp theo Lâm Mạt Mạt sẽ va vào chiếc hòm, anh chỉ thấy cô bé cúi đầu, linh hoạt né khỏi chiếc hòm.
Lâm Trình: “...”
Lâm Trình không biết nơi Lâm Mạt Mạt và bà sống cũng giống như nơi này, hành lang thậm chí còn hẹp và lộn xộn hơn nhiều.
Hành lang khác, nhưng cùng kiểu cách.
Bé đã đi qua nơi này mười năm, quen thuộc với nó đến mức không thể quen thuộc hơn.
Lâm Mạt Mạt tiếp tục đi bên cạnh Lâm Trình, nhưng ánh mắt bé chỉ cố gắng dán chặt vào phong bì trong tay Lâm Trình.
Bên trong có 200 tệ là số tiền mà bọn họ cần để sống trong một tuần.
“Không biết đủ cho ba ba dùng không...” Lâm Mạt Mạt thầm thì, đồng thời trong đầu bé cũng đang điên cuồng tính toán làm sao dùng 200 tệ nuôi sống Lâm Trình.
Lâm Trình không biết sự “quan tâm” của Linh Mạc đối với anh, cuối cùng cũng phát hiện Lâm Mạt Mạt tại sao lại không chú ý đến đi đường.
Nhìn thấy đôi mắt bé đã dính chặt vào phong bì, Lâm Trình hơi cong môi.
“Con có biết tính toán sổ sách không?” Lâm Trình đột nhiên nói.
Lâm Mạt Mạt ngẩn ngơ một chút, sau đó gật đầu trả lời: “Biết ạ.”
Nghe vậy, Lâm Trình đưa phong bì trong tay cho Lâm Mạt Mạt.
“Giữ nó, đừng để mất.”
Nếu mất nó, cả hai sẽ không có tiền sống.
Lâm Mạt Mạt không ngờ Lâm Trình lại trực tiếp đưa cho bé số tiền sinh hoạt quan trọng như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-mao-danh-baba-hoa-tinh-than/3479360/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.