“Tôi nói con đi mang dép đi.”
Lâm Trình chợt ngỡ: “À? Ồ, được.”
Sau hai giây, thấy Lâm Mạt Mạt không nhúc nhích, Lâm Trình hỏi tiếp: “Còn câu hỏi gì nữa không?”
“Có...” Ngừng lại một chút, Lâm Mạt Mạt hỏi nhỏ: “Con mang cái nào?”
Ánh mắt của Lâm Trình quét một vòng trong nhà, mới phát hiện trong nhà anh không có gì để Lâm Mạt Mạt mang, ngoại trừ đôi dép giả mạo mà đám Trần Vũ bày ở cửa.
“Chỉ có đôi đó thôi.” Lâm Trình chỉ vào đôi dép giả mạo ở cửa nói với Lâm Mạt Mạt.
Nghe lời, Lâm Mạt Mạt chạy đi để mang nó vào.
Kích thước của nó nhỏ hơn chân của Lâm Mạt Mạt nhiều.
Lâm Mạt Mạt: “......”
Lâm Trình: “......”
Lúc này, một cuộc gọi điện thoại đã phá vỡ sự khó xử của hai “cha con“.
Nhìn số điện thoại, ánh mắt của Lâm Trình lạnh hơn một chút, anh nói với Lâm Mạt Mạt “Đợi một chút”, sau đó đứng dậy vào thư phòng nghe điện thoại.
Sau khi cúp máy, Lâm Trình bắt đầu làm công việc chính.
Khi cuối cùng anh đã làm xong việc, nhớ tới trong nhà vẫn còn có Lâm Mạt Mạt, đã là 2 giờ sáng.
May mà đứa trẻ đó không ngốc, đã tự sắp xếp và đi ngủ trong căn phòng tạm thời của mình.
Nghĩ về thông tin mà Trần Vũ đưa cho mình trước đó, Lâm Trình lấy ra, đọc lại một lần, nhưng nhanh chóng đặt sang một bên.
Trong thông tin đó, ngoài tên “Lâm Mạt Mạt” là tên thật, thì tuổi, tính cách, thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-mao-danh-baba-hoa-tinh-than/3479349/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.