“Thích ạ.”
 
“Con thích cha hơn hay mẹ hơn?”
 
“Mẹ hơn.”
 
“Tại sao vậy?”
 
“Vì mẹ rất dịu dàng với con, còn bố thì đôi khi hơi nghiêm khắc.”
 
Vương Hi gật đầu, lật sang trang tiếp theo, tiếp tục hỏi: “Tên “Tiểu Mạt Mạt” này là từ đâu mà ra vậy?”
 
-- “Lâm Mạt Mạt” là do bà nhặt được bé lúc còn nhỏ, bên cạnh có một tờ giấy chứng nhận đã mờ với một chữ “Mạt“.
 
Hai chữ “Mạt Mạt” là vì lúc được nhặt bé đã được đặt trong một chiếc hộp, gọi nhiều thì biến thành “Mạt Mạt“.
 
“Vì ba ba có một bài hát tên là “Mạt”, nên ba ba đã đặt cho con tên là Mạt Mạt.”
 
Lâm Mạt Mạt nói câu trả lời mà Vương Hi đã cho bé xem.
 
“Rất tốt.” Vương Hi gật đầu, lại tiếp tục hỏi vài câu hỏi nữa, nhìn thấy Lâm Mạt Mạt trả lời một cách rõ ràng và không bỏ sót từ nào, hơi ngạc nhiên.
 
“Em nhớ tất cả những câu hỏi trong đây à?” Vương Hi giơ cả sổ tay lên hỏi Lâm Mạt Mạt.
 
Lâm Mạt Mạt gật đầu.
 
Vương Hi cười khô khốc: “Rất tốt.”
 
“Chu Kỳ, ý của cậu thế nào?” Vương Hi quay đầu hỏi Chu Kỳ.
 
“Trả lời không có vấn đề gì, chỉ là cảm giác hơi cứng và lạ lạ.” Chu Kỳ vuốt cằm nói.
 
“Đúng là có hơi hơi.” Vương Hi xem lại đoạn video đã ghi lại, cũng nhăn mày theo.
 
Trong video, Lâm Mạt Mạt mặc dù có thể trả lời một cách trôi chảy, nhưng cảm giác tổng thể lại giống như đang đọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-mao-danh-baba-hoa-tinh-than/3479342/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.