Điền An An đi ra ngoài không được bao lâu, thì Tô Chi nhìn thấy nhóm anh hai của cô đã cầm bó củi trở về.
Cô nhíu mày, không biết họ có gặp nhau không, anh hai cô có thái độ gì với nữ chính.
“Anh, mọi người đã về.” Cô đi tới đón bó củi trong tay anh: "Có suôn sẻ không? Có gặp ai không ạ?”
Cô hỏi khéo léo.
Tô Quân Bạch gật đầu, trả lời một cách vô cùng tự hào: "Có anh ở đây, đương nhiên suôn sẻ, họ đều do anh dạy.”
Mặc dù là em gái dạy anh cách này, nhưng đám người Lục Úc là do anh dạy, em gái là thầy của anh, anh là thầy của mấy người Lục Úc, không có vấn đề gì.
Anh nói tiếp: "Không gặp ai trên núi, gặp Điền An An ở ngoài cửa, cô ta mệt nên về nghỉ ngơi.”
“Vậy thì tốt rồi.” Tô Chi nghe được câu trả lời mà cô muốn nghe, nhìn dáng vẻ của anh hai, chắc là không có gì to tát.
Nữ chính đi rồi, cô rất thoải mái, không phải trông chừng họ mọi lúc.
Họ nhặt được rất nhiều củi, tất cả được xếp chồng chất ở trong phòng bếp.
Hải sản đã được rửa sạch xong, đặt ở trên bàn phòng bếp, nồi niêu bát đũa cũng được rửa rất sạch sẽ, mọi người đứng ở một bên, chờ Tô Chi nấu cơm thì giúp đỡ cô.
Tô Chi rất hài lòng với cách làm của họ, đồ đạc được thu dọn tốt, cô chỉ cần làm là được.
Công việc thêm củi được Tô Quân Bạch thầu hết, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-cung-anh-trai-noi-tieng/2634312/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.