Chương trước
Chương sau
Trời bên ngoài lạnh lẽo, tuyết phủ kín mặt đất, Tô Quân Bạch ngồi trong xe ấm áp vô cùng không muốn ra ngoài, chiếc áo âu phục dù có dày hơn cũng không ngăn nổi được gió lạnh.

Thời tiết lạnh như vậy cũng không thể để em gái đi cùng để chịu lạnh với anh được.

""Chi Chi, hay là em ngồi trong xe đi, đừng xuống, bên ngoài quá lạnh.""

Tô Chi cũng đã đến nơi rồi, làm gì có chuyện không đi được, hơn nữa bữa tiệc này nhiều minh tinh như vậy, lỡ như có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra thì sao?

""Em không đi thảm đỏ, em đi vào từ cửa với anh thôi.""

Liên Phương cười ha ha nói: ""Cũng được.""

Chi Chi đến đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi, cô không vào giới giải trí, không đi thảm đỏ cũng không có vấn đề.

""Haiz, anh sẽ lạnh chết mất."" Tô Quân Bạch kéo áo bông: ""Thật ấm.""

Tô Chi nhìn dáng vẻ không nỡ cởi áo ra của anh: ""Vậy anh đừng cởi nữa, trực tiếp mặc áo bông đi thảm đỏ cũng được.""

Cũng đâu có ai quy định đi thảm đỏ thì nhất định phải mặc âu phục và lễ phục lộ chân đâu, đây không phải là tự mình tìm ngược sao?

""Không được, anh mặc áo bông đi thảm đỏ thì chắc chắn sáng mai dáng vẻ ngốc nghếch này sẽ bị truyền khắp nơi mất."" Tô Quân Bạch lắc đầu: ""Anh không muốn có thêm một gói meme nữa.""

Anh thở dài: "Lạnh thì lạnh đi, dù sao cũng chỉ khoảng mười phút.""

Anh còn có thể chịu đựng được trong thời gian ngắn, vào hội trường sẽ dễ chịu thôi.

Tô Chi: ""Vậy anh chịu lạnh đi.""

Cô muốn mặc áo bông đi vào hội trường.

Tiết mục đi thảm đỏ chính thức bắt đầu, từng chiếc xe sang trọng dừng lại bên ngoài hội trường, minh tinh theo sắp xếp thứ tự đi thảm đỏ.

Tô Quân Bạch đi sau, lúc đến lượt anh đi thảm đỏ thì trời cũng đã gần tối.

Xe của họ dừng lại ở nơi cách hội trường không xa, từ nơi này có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng long trọng bên kia.

Nhóm minh tinh nữ vì so bì với nhau mà mặc đủ loại lễ phục lộ tay lộ chân, dưới thời tiết lạnh cóng này bày ra đủ loại tư thế duyên dáng, mặt cũng đông cứng luôn rồi vẫn phải nở nụ cười công nghiệp, đúng là không dễ dàng chút nào.

Tô Chi không để ý đến bên kia, cô đang nói chuyện phiếm với Lục Úc, hôm nay anh cũng được mời đến tham gia tiệc từ thiện, xe ở sau xe họ.

Thời gian Tô Quân Bạch và Lục Úc đi thảm đỏ không chênh lệch quá nhiều, đều là phía sau.

Lục Úc: ""Em muốn đi sao?""

Tô Chi: “Tôi không cần, tôi đến chơi thôi.""

Có rất nhiều chuyện có thể xảy ra khi ở những chỗ đông người, cô phải quan sát thật cẩn thận, không thể để anh hai xảy ra chuyện được.

Lục Úc: ""Em đã vào rồi sao?""

Tô Chi: "Không, tôi vẫn ở trong xe, chờ anh tôi đi thảm đỏ xong rồi mới vào.""

Tô Chi: "Thời gian của anh cũng không cách anh tôi xa đâu nhỉ?""

Lục Úc: ""Ừm, cách một người.""

Lúc đầu tiệc từ thiện sắp xếp cho họ người đi trước người đi sau, còn có thể nhìn lướt được, nhưng hai người ngứa mắt với nhau nên đã kéo minh tinh đi trước đi giữa.

Những lần đi thảm đỏ hàng năm của hai người đều là như vậy, cư dân mạng đã không còn cảm thấy ngạc nhiên, còn có không ít cư dân mạng mong chờ đến họ để nhìn cảnh tượng tranh đấu của họ.

Fan hâm mộ cũng muốn thần tượng nhà mình thắng đối phương, trong mắt các cô, thần tượng nhà mình là tốt nhất.

Tất nhiên các cô cũng hi vọng thần tượng nhà mình có thể thắng, đẹp trai hơn đối phương, phương diện nào cũng nghiền đối phương thành bã.

""Sao ông xã tôi vẫn chưa ra, tôi không chờ được nữa rồi, tôi muốn gặp anh ấy!""

""Nam thần đều ra cuối, ai bảo họ đều có độ hot chứ.""

""Ra cuối cũng tốt, bây giờ tuyết đang dày, khoảng một tiếng nữa chắc sẽ dừng.""

""Còn một tiếng nữa sao, tôi muốn điên mất, tôi tạm thời không xem nữa, đi ăn cơm đã, lát nữa sẽ về xem tiếp.""

Còn có một số cư dân mạng không muốn đi, các cô đang xem cảnh nhóm minh tinh nữ đi thảm đỏ, thật ra xem minh tinh nữ đi thảm đỏ càng hay hơn minh tinh nam.

Trời lạnh như vậy còn mặc lễ phục lộ chân, lại còn phải bày ra dáng vẻ đẹp mắt nhất, thật tuyệt vọng.

""Tôi vừa thấy chân của minh tinh nữ kia run, nhưng nụ cười trên mặt lại vô cùng tươi, chợt nhận ra con đường minh tinh đi cũng không dễ dàng chút nào.""

""Đương nhiên làm minh tinh không dễ, không phải ai cũng chịu được sự khắc nghiệt kia.""

""Tôi nhìn thôi cũng thấy lạnh, nếu khiến bản thân lạnh đến mức ốm thì sao? Lãi không bù nổi lỗ.""

""Mẹ nó! Không phải tôi nhìn nhầm đấy chứ, sao Lưu Khiết Tư cũng đến vậy? Sao cô ta cũng thành minh tinh rồi? Sửa xinh thế này tôi thiếu chút nữa không nhận ra.""

""Lưu Khiết Tư là ai thế? Cô ta làm sao?""

""Chuyện của mấy năm trước, lúc Tô Quân Bạch đang casting đã từng bị Lưu Khiết Tư theo đuổi điên cuồng, tặng hoa đưa nước, ném tài nguyên, mỗi ngày đều chạy theo người ta, so với fan cuồng Thu Lê còn điên cuồng hơn, cô ta rõ ràng muốn gả cho anh ấy, mỗi ngày sẽ đến chương trình bên kia quấy rối anh ấy, sau đó không biết xảy ra chuyện gì, hình như ra nước ngoài học, từ đó không thấy bóng dáng cô ta nữa.""

""Hả? Vậy bây giờ cô ta về sẽ không phải để tiếp tục quấy rầy ông xã tôi đấy chứ, Hoa Trắng Nhỏ nếu thấy cô ta thì nhất định phải cách cô ta xa ra!""

Chủ đề lập tức bị lệch, tất cả đều thảo luận về chuyện trước đó của Lưu Khiết Tư và Tô Quân Bạch.

Đến khi mọi người đều rõ nguyên nhân hậu quả thì cuối cùng cũng đến nhóm thần tượng lên thảm đỏ.

Tô Chi phất tay: ""Bái bai, không tiễn.""

Tô Quân Bạch cởi áo ra, vừa mở cửa xe đã cảm nhận được hơi lạnh: "Ôi... Lạnh quá.""

""Anh, anh chờ một chút."" Tô Chi: ""Đưa tay ra.""

Tô Quân Bạch không hiểu gì nhưng vẫn đưa tay ra: ""Chi Chi, sao vậy?""

Tô Chi đưa găng tay đen cho anh: "Anh đeo đi, ở trong có lót lông, rất ấm.""

Đây là cô tự mua cho mình, cũng chưa dùng, kiểu dáng trung lập, nam nữ đều có thể dùng được.

""Đúng là rất ấm, lót bông rất dày."" Tô Quân Bạch đeo vào rồi không nỡ lấy xuống: ""Cảm ơn quà tặng của em gái, anh rất thích.""

Đúng lúc âu phục của anh cũng màu đen, găng tay cũng màu đen, đeo trên tay cũng không có cảm giác lệch tông gì, nhìn rất đẹp.

Liên Phương vội vàng nhìn anh: ""Ôi, Tiểu Bạch, cậu thật sự muốn đeo sao?""

Tô Quân Bạch trả lời khẳng định: ""Đúng, có vấn đề gì không? Tôi thấy rất đẹp mà!""

Hơn nữa đây còn là quà em gái tặng anh, lễ vật làm ấm lòng trong mùa đông giá rét, anh muốn khoe khoang trước mặt mọi người.

Liên Phương: ""...""

Được rồi, chuyện mà Tiểu Bạch đã quyết rồi thì anh ta cũng không thay đổi được.

Tô Quân Bạch đi về phía thảm đỏ, không có gì bất ngờ, anh gặp Lục Úc cũng đang đi qua.

Hôm nay anh mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, dáng người cao lớn, tóc được tạo hình, hơi uốn nhẹ, rất đẹp mắt, hơn nữa còn khiến anh có thêm khí chất thư sinh, trên sóng mũi cao là gọng kinh màu vàng, khí chất thư sinh kia càng mạnh mẽ hơn.

Ngoại hình tổng thể của anh không quá lạnh lùng mà còn khiến người khác có cảm giác anh như anh trai nhà bên.

Tô Quân Bạch quan sát trang phục của anh, yên lặng mắng thầm một câu, vậy mà Lục Úc còn đeo kính, cũng đúng, có phải anh ta còn muốn tạo lập hình ảnh học bá trong mắt mọi người không, được rồi, mặc dù bản thân anh ta là học bá nhưng anh vẫn rất chướng mắt anh ta.

Lục Úc mặc đẹp như vậy mà còn muốn so với anh sao, nghĩ cũng hay lắm.

Nhưng anh có găng tay mà em gái vừa tri kỉ vừa ấm áp của mình tặng, Lục Úc không có, đáng đời bị lạnh cóng.

Lục Úc vừa xuống xe đã thấy xe của Tô Quân Bạch, lúc đầu anh định qua chào Tô Chi, nhưng nhớ rằng dường như cô không muốn để Tô Quân Bạch biết quan hệ của họ nên anh đã không đi qua.

Anh cũng không quá thích Tô Quân Bạch cho nên sẽ không tự tìm đen đủi cho mình, tốt thôi, cho dù không đi qua thì khi chán ghét ai đó, người ta sẽ xuất hiện trước mặt mình bằng những cách khác nhau.

Đúng lúc này Tô Quân Bạch chạm mặt anh, anh ấy lập tức nói vài câu: "Lục Úc, cậu mặc đẹp trai vậy, giống như muốn kết hôn vậy.""

Rồi đột nhiên anh ấy nhớ ra gì đó: ""Thật xin lỗi, cậu là minh tinh nam được cư dân mạng bình chọn không có khả năng thích ai nhất, nói như vậy chắc khiến cậu đau lòng rồi.""

Miệng thì nói xin lỗi nhưng vẻ mặt lại là cười trên nỗi đau của người khác, anh lại còn cố ý nâng găng tay Tô Chi đưa cho mình lên.

""Thật ấm, em gái tôi đưa cho tôi, cậu không có chứ gì?""

Lục Úc: ""...""

Đúng là ngây thơ, giống như Lục Vũ Điểm vậy, hệt như trẻ con.

Lục Úc: ""Cậu nghĩ bản thân tốt hơn tôi sao, xếp sau tôi không phải cậu sao, sau này chắc chắn số phiếu của cậu sẽ vượt qua số phiếu của tôi.""

Tô Quân Bạch cười gằn một tiếng: ""Ai có thể biết được chuyện tương lai chứ, dù sao bây giờ là cậu, thế là được rồi.""

Anh cũng không muốn nói nhiều với người này, mỗi lần nói không thắng, đánh không thắng đều thây rất ức chế.

""Tôi đi trước đây, không nói với cậu nữa.""

Trước khi đi anh còn khoe khoang thêm găng tay một lần nữa: ""Cậu không có.""

Lục Úc: ""...""

Có bệnh sao?

Anh cũng có quà mà cậu ta không có, Lục Úc cũng lười nói, tự mình biết là được rồi.

Ống kính quay về phía này, Tô Quân Bạch nâng chân bước đi, lúc anh xuất hiện trên thảm đỏ đã khiến người bên ngoài và cư dân mạng đang xem trực tiếp hét lên.

""A a a! Tô Quân Bạch! Em rất thích anh! Anh cũng quá đẹp trai rồi!""

""Anh trai mặc âu phục quá tuyệt vời, hu hu hu, tôi phát hiện tôi thay lòng rồi, yêu mỗi một bộ trang phục khác nhau của anh trai, bộ nào tôi cũng thích!""

""A a a! Ông xã, bên này, ngẩng đầu nhìn em đi! Em muốn chụp ảnh cho anh!""

""Tô Quân Bạch! Tô Quân Bạch! Tô Quân Bạch!""

"Hoa Trắng Nhỏ rất ít khi mặc âu phục trước công chúng, các chị em, mau chóng tranh thủ thời gian chụp hình đi! Đẹp trai đến mức tôi muốn khóc!""

""Phải ngắm thật kĩ mới được! Ông xã đừng đi nhanh như vậy! Em còn chưa ngắm đủ!""

"Ông xã mặc âu phục đen, đeo găng tay đen, thật tuyệt!"

...

Đây không phải lần đầu tiên Tô Quân Bạch tham gia thảm đỏ nên tất nhiên biết quy tắc, lúc đầu nên dừng lại bao lâu ở những vị trí nào cho họ chụp ảnh.

Nhưng anh quá lạnh, anh chịu không được nên chỉ dừng lại ở một vị trí, chào hỏi với mọi người xong lập tức đến chỗ kí tên lên tường.

MC đứng tại vị trí chờ các minh tinh đến, sau khi Tô Quân Bạch đến, cô ấy đưa bút kí tên cho anh.

Tô Quân Bạch nhận bút kí, viết chữ kí rồng bay phượng múa nói lên cá tính của mình lên, chữ kí của anh rất đẹp, ngày trước phải luyện rất lâu mới luyện được chữ thế này.

""Chào mừng Tô Quân Bạch đã đến, anh có lời gì muốn nói không?""

Tô Quân Bạch run run người: ""Quá lạnh, mọi người chú ý giữ ấm.""

Sau đó nhìn về phía MC: ""Cô còn lời gì muốn nói sao? Không có thì tôi vào trước nhé.""

MC còn chưa kịp nói gì thì Tô Quân Bạch đã quay người chạy về phía cửa chính.

MC: ""...""

Chạy nhanh vậy, cô ấy còn chưa hỏi được câu nào đâu đấy?

"Ha ha ha ha ha ha ha, cười chết tôi, Hoa Trắng Nhỏ chạy nhanh thế.""

""Trời hôm nay rất lạnh, ông xã chỉ mặc một bộ âu phục mỏng, không chạy nhanh, lỡ ốm thì sao bây giờ?""

""Có sao nói vậy, Tô Quân Bạch nói đúng, hôm nay thật lạnh.""

Sau khi vào hội trường, Tô Quân Bạch như nháy mắt sống lại, cả người ấm áp như xuân, so với không khí giá lạnh bên ngoài thì giống như hai thế giới vậy.

Ở cửa vào hội trường có nhân viên đưa họ đến vị trí chính xác, Tô Quân Bạch theo lối họ chỉ, đi về phía hành lang dài dằng dặc để đến sảnh chính.

Lúc tìm được chỗ ngồi thì lại bị ai đó cản lại.

""Tô Quân Bạch, đã lâu không gặp, anh một chút cũng không thay đổi, vẫn là dáng vẻ em thích.""

Tô Quân Bạch rất khó hiểu: ""?"

Anh đưa mắt đánh giá cô ta: ""Cô là ai?""
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.