Lời của Tô Chi làm cho bước chân Lục Úc loạng choạng một cái, chiếc gối trong tay anh cũng rơi xuống.
“Em nói gì?”
“Hôm nay có thể có mưa giông, nhiệt độ sẽ hạ thấp, cùng nhau vào phòng ngủ đi.”
Tô Chi không cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.
“Anh lấy chăn, em lấy gối.”
Cô đưa tay nhặt cái gối rơi trên sô pha.
Xác nhận được câu trả lời, Lục Úc khó nén được vui sướng. Tô Tô quan tâm anh như vậy, còn sợ anh lạnh.
“Ừ, em vào trước đi, để anh tắt đèn.”
Đèn phòng khách ở bên tay phải gần chỗ nhà bếp, anh ôm chăn đi qua tắt đèn, sau đó từng bước đi vào phòng ngủ.
Đèn của phòng ngủ màu vàng ấm, lúc này trông ấm áp và yên tĩnh vô cùng.
Tô Chi đã trải giường xong rồi, cô có một cái chăn, đặt ở bên phải giường, để trống một nửa cho Lục Úc.
“Em dọn xong rồi, chỗ bên này để cho anh ngủ.”
Lục Úc nhìn thoáng qua, bên ngoài giường, hơn nửa đều để lại cho anh, trong lòng không giấu được niềm vui.
Anh ôm lấy chăn, trải giường đơn giản là xong.
Bây giờ đã muộn, sắp qua nửa đêm rồi.
“Ngủ đi, ngày mai quay về rồi.”
Tô Chi leo lên giường trước, chui vào ổ chăn.
Lục Úc gật đầu, cũng đi theo lên, nằm xuống bên cạnh cô.
Mặc dù hai người hẹn hò nhiều năm như vậy, thời gian ngủ chung giường không nhiều lắm.
Lục Úc nghĩ về cuộc sống sau này, không cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-cung-anh-trai-noi-tieng/2633846/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.