Ta lại trở về học đường lúc ta mới tiến cung, vẫn là vị phu tử kia.
Ta hít sâu một ngụm không khí tự do, thật sự là rất thơm ngon!
Bởi vì không có Châu Thuấn ở đây, phu tử không cần dạy khóa đế vương, ta quấn lấy phu tử giảng chuyện xưa cho ta.
Chuyện xưa của phu tử so với chuyện xưa ta bình thường thu thập thú vị hơn rất nhiều.
Phu tử sẽ giảng về non sông Đại Châu, còn giảng về trí tuệ cổ xưa.
Thẳng đến ngày thứ năm phu tử giảng chuyện xưa cho ta, chúng ta bị thái hậu tóm gáy rồi.
Ta bị thái hậu giáo huấn, cơm tối cũng không được ăn.
Sẩm tối, Châu Thuấn đến, còn xách theo một hộp cơm lớn nghênh ngang tiến vào.
Ta mắng hắn một phen, mắng hắn tại sao không biết khiêm tốn, nếu bị thái hậu biết được sẽ bị giáo huấn.
Châu Thuấn đem đồ ăn trong hộp bày lên bàn, bát chạm bát phát ra âm thanh thanh thúy.
Ta trừng hắn, bảo hắn nhẹ chút.
Hắn không kiên nhẫn mắng ta ngu xuẩn.
Ta nhìn một bàn đồ ăn toàn đồ ta thích, ta quyết định không so đo với hắn.
Ta ăn liền cảm thấy sao lại thấy giống hương vị trong phòng bếp nhỏ của thái hậu như vậy!
Ta sợ hãi hỏi Châu Thuấn: "Thái hậu không biết chứ?"
Châu Thuấn cực kỳ không kiên nhẫn nói: "Không biết."
Ta chuyên tâm ăn cơm, Châu Thuấn lại nói: "Thẩm Đường Châu, ngươi đúng là đồ đần độn."
Ta đè xuống cáu kỉnh, giả vờ thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-duong-chau/3576426/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.