Sau khi Vũ đi một lúc thì Vân tới. Tìm quanh phòng Vân hỏi.
"Vũ đâu!".
"Đi rồi!"
"Đi đâu!".
"Đi đâu ai mà biết được, rảnh quá tự ngồi lảm nhảm vài câu rồi hỏi nhóm máu của tớ, sau đó thì nói là chuyện liên quan tới hạnh phúc trăm năm của lão đại". Phong gõ gõ chiếc bút xuống bàn vừa nói.
"Thì ra cậu ấy cũng biết rồi! Đi lâu chưa?".
"Mới đi thì cậu đến!"
"Ế, mà cậu cũng tìm cậu ấy làm gì vậy!".
"Về rồi kể cho cậu sau!". Nói xong bóng dáng Vân cũng khuất sau cánh cửa.
Phong tự nguyền rủa, vứt lại núi công việc cho anh làm còn không biết là đi làm gì.
"Đúng là một lũ ấu trĩ".
Tựa đầu vào chiếc xoay êm ái Phong nhàn nhã vắt chân lên bàn hưởng thụ thời gian rảnh rỗi khi xử lí xong mọi chuyện.
Nhìn đồng hồ trên tường, kim giờ đã chỉ số 7 anh không ngờ đã muộn tới vậy.
Cả căn cứ đã tan làm lui về khu riêng của mình chỉ còn lại những tên vệ sĩ vẫn luôn đi tuần.
Ngoài trời đã tối đen, Phong muốn đi ăn nhưng lại không có bạn nên đành gọi cho Vũ và Lôi.
"Cậu lặn đâu cả ngày hôm nay vậy, đi ăn tối với tớ đi!".
"Tớ không muốn hẹn hò với cậu!".
"Tớ là trai thẳng chính hiệu, tớ mời cậu vì không có ai đi cùng thôi. Không đi tớ gọi người khác vậy".
"Nhà hàng Nhật lần trước chúng ta ăn mùi vị không tệ, tớ đợi tới sót ruột rồi".
"Cậu đang ở đó rồi!".
"Ừm! Tới đây đi tiện thể tớ có chuyện muốn nói với cậu!".
Tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785962/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.