Có lẽ thuốc đã có tác dụng nên Thẩm Đông Phong cũng trở nên yên tĩnh hơn. Anh nằn trên giường tay đặt lên bụng.
Cô lại gần ngồi xuống bên cạnh anh nhìn anh nằm ngủ. Nếu ngày thường anh cũng yên tĩnh như vậy thì tốt biết bao. Nhưng có lẽ chính sự bá đạo ồn áo đó lại khiến cô muốn cho anh cơ hội.
Đây là lần đầu cô dám ngắm nhìn anh thật kĩ, thật lâu. Ngũ quan của anh vô cùng sắc nét, hài hòa.
Bỗng cô nghe thấy chuông điện thoại ở đâu đó. Sang phòng của anh trên mà hình điện thoại nhấp nháy tên Phong. Cô bắt máy
"Chủ tử! Không làm phiền anh chứ!" Phong vừa nói vừa cười trêu đùa. Bên cạnh còn có tiếng cười nói của những người khác. Xem ra họ gọi chỉ để trêu đùa anh. Nhưng với tính cách của Thẩm Đông Phong họ sẽ không mất mạng đấy chứ.
"Tôi biết ở đó lệch múi giờ nhưng mà buổi tối hôm qua anh vui vẻ chứ!". Thì ra là Phong đã nói với anh trước khi cô đến. Đầu bên kia vẫn vang tiếng cười. Diệp Thiên Kì trả lời
"Anh ấy rất vui. Thật tối khi có các thuộc hạ đắc lực như anh đây quan tâm. Giờ anh ấy không được khỏe nên vẫn đang ngủ. Thay mặt anh ấy tôi xin cảm ơn anh trước nhé!". Diệp Thiên Kì trả lời khiến Phong đứng hình.
Anh không ngờ rằng hai người ở cùng nhau. Liệu có phải anh đã chính tay phá hoại chuyện tốt của lão đại. Liệu mai anh có bị làm thái giám gửi tới châu Phi đào tạo chuyên sâu không nhỉ.
"Thật xin lỗi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785937/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.