Suốt khoảng thời gian sau đó Ái Nhã chọn cách về ở ẩn trong nơi yên tĩnh không vướng bụi đời. Cô rất ít khi đi ra ngoài.
Sống một cuộc sống một mình mang trong tim hình bóng của một người không được phép quên.
Cuộc sống vẫn cứ thế chầm chậm đến và đi. Vết thương lâu dần cũng lành miệng, sẽ không còn thấy đau đớn. Ái Nhã cũng dần dần tốt lên.
Trong suốt thời gian vắng Ái Nhã, Diệp Thiên Kì bị Thẩm Đông Phong quấy rối suốt ngày. Anh rảnh tới mức sang hẳn châu Á định cư.
Một buổi sáng đẹp trời nọ có mặt trời và gió, không khí trở nên mát mẻ. Thời tiết bắt đầu sang thu.
Con sâu ngủ mang tên Diệp Thiên Kì vẫn dính chặt lấy chiếc giường mềm mại.
Mùi thức ăn đánh thức cô. Đầu tóc cô rối bù đi xuống lầu.
Trong bếp vang ra tiếng động. Diệp Thiên Kì chỉ nghĩ Ái Nhã trở về vì ngoài cô ra không ai vào được đây cả. Rót một li nước uống cô nlis vọng vào:
"Cậu về rồi à! Không cần phí công sức vậy đâu"
Đợi một lát không tiếng trả lời cô đặt cốc nước xuống đi vào trong.
Ánh bình minh chiếu vào căn phòng qua cửa kính. Diệp Thiên Kì ngỡ ngàng vì cảnh trước mặt.
Thẩm Đông Phong một thân tạp dề, tay chân bận bị với đống đồ ăn, trán lấm tấm mồ hôi. Anh quay sang nhìn.
"Dậy rồi à!"
Diệp Thiên Kì mắt chữ O mồm chữ A
"Anh đang đang làm gì? À không. Sao anh vào được đây!"
"Mở cửa đi vào"
"Nhưng hệ thống an ninh đi vào rất cao"
"Em đoán xem"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785927/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.