Mọi chuyện đúng như Thẩm Đông Phong dự đoán, đoàn cá bé háo thắng đã cắn câu. Cả chục chiếc xe tấp từ lề đường lao tới chắn ngang con đường. Khiến đoàn xe vận chuyển của Thẩm Đông Phong phải dừng xe.
"Toàn đội chú ý! Chuẩn bị cho họ thấy sự lợi hại của các cậu đi nào"
" Rõ! Thưa lão đại!"
"Mau xuống xe! Các ngươi không còn lối thoát đâu! Nếu ngoan ngoãn tao sẽ cho chúng mày một con đường sống". Tên cầm đầu đeo mặt nạ có thân hình lực lưỡng, toàn thân săm trổ xuống xe chĩa súng về phía đoàn xe nói.
"Vậy thì phải xem vị đây có đủ lá gan để ra khỏi đây không đã". Thẩm Đông Phong tựa lưng vào của xe hút thuốc ánh mặt đỏ ngầu.
"Giết hết không tha". Giọng Thẩm Đông Phong thật sắc lạnh. Mây đen ùn ùn kéo tới vây kín lấy bầu trời, từng cơn gió luồn qua kẽ lá rít lên những tiếng kêu đáng sợ, trời bắt đầu mưa.
Hai bên lao vào cuộc đấu súng. Mưa càng ngày càng to, máu hòa với nước mưa ngập tràn trên mặt đường.
"Mau rút quân! Chúng ta bị mắc bẫy rồi họ càng ngày càng đông" Mười chiếc xe quay đầu chuẩn bị chạy
Bùm! Đúng lúc đó phía mười chiếc xe xảy ra nổ lớn, tất cả bốc cháy chìm trong khói lửa. Thì ra là Diệp Thiên Kì đã giúp Thẩm Đông Phong tặng những người bạn không mời mà tới món quà cuối cùng.
"Thú vị thật! Diệp Thiên Kì đứng trên nóc xe cười nhạt.
"Hai vị mỹ nữ không phải đã đi rồi sao! Sao giờ vẫn còn ở đây! Lại phiền hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785908/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.