Thấy Đồng Ái nhã đứng bên hông xe không nói gì! Anh biết cô đang xem xét tình hình. Đúng là thân phận không tầm thường. Lục Từ đắc ý:
"Cô nương đây sao lại nói như vậy chứ. Tôi thật ra cũng không có tài cán gì".
Đồng Ái Nhã ra hiệu ý bảo Lục Từ dừng lại:
"Anh rốt cuộc muốn gì đây! Tôi thích thẳng thắn hơn là việc phí thời gian hai bên. Đừng vòng vo tam quốc nữa".
Cô không thể nhẫn nại hơn nữa.
"Vậy tôi đây xin tự giới thiệu tôi tên là Lục Từ. Từ trong nhân từ, nhân ái. Vấn đề chính của tôi chỉ là thật lòng muốn làm quen với cô. Xin hỏi quý danh của cô nương".
Đồng Ái Nhã vẫn chưa biết nên xử lí thế nào thì một giọng nam nữa vang lên khiến cô lạnh cả sống lưng
"Muốn chết hay sao mà phong lưu giữa đường vậy hả?"
" Người như cậu không gần được nữ sắc làm sao hiểu được cảm giác yêu đương và rung động trước một cô gái xinh đẹp là như thế nào chứ".
" Haha".
Đồng Ái Nhã phì cười trước đôi mắt khó hiểu Lục Từ. Còn Thẩm Đông Phong thì mặt đen như đít nồi. Lục Từ đã hiết mình lỡ lời nhưng tình hình đã không thể cữu vãn. Nhưng đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
"Vậy sao tớ lại không nhớ ra là cậu mới yêu lần đầu nhỉ".
Lục Từ tiếp tục lơ Thẩm Đông Phong chuyển chủ đề để bảo vệ tính mạng của bản thân.
"Cô gái này cô có ngại nếu tôi hỏi một vấn đề không?"
"Mời vị tiên sinh đây. Không cần câu nệ"
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-dong-phong-xin-anh-nhe-tay/1785906/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.