Trang Duy vừa về đến nhà thì Cố Diễm đã gọi điện hỏi thăm ngay. Trang Duy thay quần áo xong vừa đi vào phòng bếp vừa kể lại chuyện ngày hôm nay cho Cố Diễm nghe. Đầu bếp chắc là vừa mới nấu cơm xong, thức ăn vẫn còn nóng, cậu không cần phải tốn thời gian hâm lại nữa. “Chuyện này Lương Sảng làm có điểm sơ hở” Cố Diễm bình luận, dĩ nhiên là không nên hại người, nhưng nếu có thể làm cẩn thận không một kẽ hở thì cũng coi như là một nhân tài. “Chắc là bà ta cũng đã sốt ruột lắm rồi. Trang Dụ làm cho công ty bị lỗ nhiều như vậy, ba em vốn đã rất bất mãn. Nếu không phải sức khỏe không cho phép, ba cũng sẽ không để cho Trang Dụ lên nắm quyền. Lương Sảng cho rằng ba em đã đem cổ phần công ty để lại cho Trang Dụ, đề phòng đêm dài lắm mộng, tiên hạ thủ vi cường cũng là để bảo đảm cho chính mình” Trang Duy phân tích “Dù sao gần đây cơ thể ba em vẫn không tốt, cho dù là tai nạn giao thông bình thường, lỡ như bị hoảng sợ làm bệnh tim tái phát, trực tiếp qua đời thì cũng không phải không thể” “Ừm” Đối với Lương Sảng, Cố Diễm không có ấn tượng lắm, bây giờ Lương Sảng tự tìm đường chết, anh nghe xong thì thôi “Nếu ba em thật sự giao hết toàn bộ cổ phần cho Trang Dụ thì em tính sao?” Trang Duy bật cười “Em đã để lộ chuyện Tư Duyệt bị lỗ 50 triệu ra, chỉ cần không phải kẻ coi tiền như rác, ai còn muốn đầu tư vào Tư Duyệt nữa, mà nhóm cổ đông vẫn còn đang tranh cãi, áp lực của Trang Dụ cũng không nhỏ. Nếu muốn lấp đầy cái hố 50 triệu đó mà lại không muốn xin phá sản, tất nhiên Trang Dụ phải bán cổ phần công ty, hơn nữa nhất định sẽ bán với giá thấp nhất. Nó bán thì em mua, có thêm số cổ phần này, cổ phần của em đã vượt hơn hẳn nhóm cổ đông. Đến lúc đó, Tư Duyệt vẫn là của em, vẫn phải phá sản thôi. Nhưng cho dù dùng cách nào thì em cũng phải điều tra tài sản kỹ càng rồi mới quyết định được, nhất định không thể để lỗ vốn nữa, chỉ xem kiếm được nhiều hay ít thôi” “Em như vậy làm anh cảm thấy em ở trong giới giải trí có chút lãng phí” Cố Diễm cười nói. “Cho nên em cũng không định tiếp tục ở lại giới giải trí nữa” Trang Duy thoải mái cười nói. “Đến làm việc cho anh không? Anh có thể cho em lương một năm bảy chữ số” Cố Diễm dụ dỗ. “Không, em muốn tự làm việc cho mình, lương một năm chắc cũng được sáu chữ số” Trang Duy không chút do dự từ chối, dù sao cậu cũng đã lên kế hoạch rồi. “Được rồi, có cần gì thì nói với anh” Cố Diễm nói, thật ra chuyện gây dựng sự nghiệp này cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng, nhất là khi còn muốn bảo đảm lợi nhuận. Trang Duy xới một tô cơm “Chờ em nghĩ xong kế hoạch, anh giúp em nhận xét nhé?” “Không thành vấn đề” Cố Diễm sảng khoái đồng ý. “Trưa nay anh ăn gì vậy?” Trang Duy nhìn bàn cơm phong phú, hỏi anh. “Vẫn chưa nghĩ ra, cứ tùy tiện mấy món cũng được” Cố Diễm không kén chọn, cho dù bắt anh chỉ ăn một món cả tuần anh cũng không để ý, chỉ là không có ai dám làm như vậy mà thôi. “Vậy trưa nay anh ăn tạm chút gì đi, tối nay về nhà ăn nhiều một chút” Trang Duy cười nói, có điều món cá sốt chua ngọt này nếu hâm lại thì ăn sẽ không ngon bằng lúc mới nấu nên Trang Duy tính giải quyết món này vào trưa nay. “Ừ, trưa nay em ăn cơm nhiều vào. Anh thấy gần đây em gầy đi nhiều, mau ăn bồi bổ lại, nếu không về nhà mẹ sẽ trách em đấy” Cố Diễm nói. “Em biết rồi, không nói với anh nữa, em ăn cơm xong thì ngủ một lát đã, tối nay gặp lại” Trang Duy nói. “Được, tối nay gặp lại” Cố Diễm đáp. Cúp điện thoại, Trang Duy nhàn nhã hưởng thụ bữa trưa. Đợi chuyện cổ phần của Tư Duyệt xong xuôi, cậu cũng không còn gì để bận tâm nữa. Chuyện mở công ty mới cậu đã bàn bạc với đoàn đội, chỉ chờ Tư Duyệt thanh toán nữa là được. Về phần Lương Sảng thì đã có cảnh sát xử lý, không cần cậu can thiệp, cậu chỉ cần chờ kết quả cuối cùng là xong. Hai tháng sau, Tư Duyệt tiến hành thanh toán tài sản. Trang Duy bán hết toàn bộ tài sản ba cậu để lại đổi lấy tiền mặt, bởi vì những thứ này không hề có chút ý nghĩa nào với cậu, kể cả nhà chính mà cậu đã sống biết bao nhiêu năm qua. Chuyện Lương Sảng thuê người giết Trang Dịch Sơn đã có chứng cứ vô cùng xác thực, phán xử thế nào Trang Duy không muốn tham dự. Thật ra chuyện này vốn có thể che dấu thần không biết quỷ không hay, nhưng gã tòng phạm với tài xế mà Lương Sảng thuê thấy tài xế bị bắt, sợ ông ta không có nghĩa khí khai gã ra luôn cho nên ép Lương Sảng phải trả tiền ngay lập tức, nếu không gã sẽ đi khai báo tất tần tật. Ai ngờ sau khi xảy ra chuyện, Lương Sảng còn sợ hãi hơn cái gã tòng phạm kia nữa, cho nên đối phương mới vừa uy hiếp thì bà ta đã không nghĩ ngợi gì liền nhanh chóng gom tiền đưa cho gã. Bởi vì lúc trước đối phương đưa số tài khoản của tài xế để chuyển tiền, Lương Sảng sợ bị bại lộ cho nên tìm cớ nhờ một người bạn gửi tiền giúp bà ta, bà ta sẽ trả lại sau. Ai ngờ chuyện này vẫn không giấu được, bị cảnh sát điều tra rõ ràng gốc ngọn. Thật ra nếu Lương Sảng chịu động não một chút là biết ngay gã tòng phạm kia đang hù dọa bà ta, muốn ôm tiền chạy trốn, gã nào dám đi khai báo toàn bộ sự thật, dù sao bị vạch trần thì đối phương cũng không chiếm được lợi gì. Chẳng qua Lương Sảng cũng hoảng hồn, chỉ sơ sẩy một chút thì đã hoàn toàn bại lộ. Bởi vì Lương Sảng phạm pháp cho nên không còn tư cách kế thừa di sản của Trang Dịch Sơn nữa, cho dù bà ta có tên trong di chúc thì cũng không thể, cho nên phần tài sản của bà ta được chia đều cho Trang Duy và Trang Dụ. Vì chuyện của Lương Sảng mà Trang Dụ vô cùng uể oải, hoàn toàn không còn vẻ kiêu ngạo và hăng hái như trước đây nữa. Nhưng những chuyện này cũng không liên quan đến Trang Duy, chuyện đã đến nước này, cậu và Trang Dụ đã chẳng còn gì để nói với nhau. Trong hai tháng này, Trang Duy cũng nhận được tin tức, sản nghiệp của ông ngoại cậu đã không thể cầm cự nổi nữa, phá sản. Mà nhà họ Hoa lại thiếu nợ bên ngoài quá nhiều, cho dù có thanh toán tài sản thì cũng không đủ trả hết nợ. Nhà ở cũng bị niêm phong, bây giờ ông ngoại và cậu của Trang Duy ở đâu cũng là cả một vấn đề. Nghe thấy chuyện này, Trang Duy cũng chỉ cười cười, không nói thêm điều gì. Ông ngoại và cậu ruột của cậu trước đây muốn hại cậu, cậu không châm dầu vô lửa thì thôi, chứ đừng trông cậy cậu có chút thương cảm nào. Chờ thanh toán tài sản của Tư Duyệt hoàn thành, chính thức phá sản, Trang Duy liền dùng số tiền còn lại thành lập công ty điện tử Noãn Dương. Một nửa nhân viên trong công ty mới đều là những người không thuộc phe Trang Dụ ở Tư Duyệt, nhờ những người này gia nhập mà Noãn Dương rất nhanh đã đi vào quỹ đạo, hợp tác với Thịnh Thần mở rộng game <Kiếm Chỉ Thương Ngân> phiên bản PC. Nhờ danh tiếng của <Kiếm Chỉ Thương Ngân>, Noãn Dương nhanh chóng chiếm được một vị trí nhỏ trong giới. Mà người đại diện phát ngôn cho phiên bản lần này vốn chỉ mời Lâm Tân nhưng Tả Uẩn lại muốn cùng với Lâm Tân làm đại diện phát ngôn cho game của Noãn Dương, hoàn toàn không cần trả phí đại diện phát ngôn. Nói đi nói lại thì Noãn Dương vẫn quá lời, nhưng Trang Duy sao có thể để Tả Uẩn làm việc miễn phí được? Cậu vẫn trả phí đại diện phát ngôn cho Tả Uẩn, chỉ là thấp hơn so với bình thường một chút, mà Lâm Tân cũng chỉ lấy 70% mà thôi. Nói đến Lâm Tân, sau khi cậu ta gia nhập YC thì công việc thuận lợi hơn rất nhiều. Hơn nữa sau khi quảng cáo thời trang của More được quảng bá thì lại càng được chú ý nhiều hơn, lời mời tới tấp, độ hot tăng vùn vụt. Đương nhiên quảng cáo thời trang mới của More cũng làm Trang Duy nhận được lời mời nhiều như tuyết rơi, nhưng Trang Duy lúc này thời gian có hạn, lại còn phải dành thời gian để kinh doanh Noãn Dương, cũng đã đến lúc ngừng đi đây đi đó vì sự nghiệp tương lai cho nên cậu càng chọn lựa đại diện phát ngôn kỹ càng hơn. Hơn nữa cậu cũng không định nhận hết mà chuyển một nửa sang cho Lâm Tân, Lâm Tân cũng vì thế mà bận rộn đến mức không thấy bóng dáng, muốn hẹn ăn cơm một bữa với cậu ta cũng không dễ dàng gì. Hôm nay, Trang Duy họp xong ở Noãn Dương thì trực tiếp đi đến Cố thị, định chiều nay về nhà cùng với Cố Diễm. Hiếm khi Cố Diễm không bận rộn, kéo Trang Duy qua ngồi nói chuyện “Công ty đi vào hoạt động có thuận lợi không?” “Ừm, có cậu Tư giúp đỡ, công ty đã bắt đầu có lợi nhuận, chỉ là…” Trang Duy ngồi lên bàn làm việc của Cố Diễm “Kinh doanh công ty mệt quá, em không muốn làm nữa. Em thấy ghi hình quảng cáo còn dễ hơn, thời gian nghỉ ngơi cũng nhiều hơn” Cố Diễm khẽ cười “Vậy thì mặc kệ đi, để anh xem chừng cho em” “Anh đủ bận rồi, em cũng không muốn tăng thêm gánh nặng cho anh” Trang Duy thấy Cố Diễm bận rộn cũng rất xót xa “Thật ra thì so với anh, chút bận rộn của em có tính là gì. Có lúc em nghĩ hay là em về trường đi học lại một chút, sau này cũng có thể giúp đỡ anh phần nào” Cố Diễm nắm tay Trang Duy “Nếu em muốn học thì học, nhưng nếu vì anh thì không cần phải vậy. Anh cố gắng kiếm tiền chính là hy vọng em được sống thoải mái tự do hơn, nếu em lại tự mình làm mình vất vả bận rộn thì ngược lại hết rồi” Trang Duy cười nhích lại gần anh, khoảng cánh giữa hai người gần đến mức chỉ cần nhúc nhích thôi là có thể dính sát vào nhau “Anh cũng đừng nuông chiều em quá, lỡ như ngày nào đó em nổi hứng lên, thật sự sẽ mặc kệ hết đó” “Em thích là được” Cố Diễm vẫn đặt ý kiến của Trang Duy lên vị trí đầu tiên. Trang Duy chủ động hôn lên môi Cố Diễm “Cho dù em không thể giúp đỡ anh thì cũng không muốn để anh có thêm gánh nặng. Chờ sau này công ty phát triển tốt rồi, chắc là em có thể thoải mái hơn một chút” Có đôi khi quá bận hoặc là gặp lựa chọn quá khó khăn, cậu thật sự có xúc động muốn bỏ mặt hết thảy. Nhưng nghĩ lại, không phải cậu là người khởi xướng chuyện này hay sao, cho nên cậu liền cùng với đoàn đội mà Cố Diễm sắp xếp cho mình tận tâm giải quyết công việc thật tốt, không thể để Cố Diễm mất mặt được. Thời tiết đã dần ấm lên, trăm hoa đua nở, hôn lễ của Cố Diễm và Trang Duy cũng chọn ngày xong. Cố Diễm và Trang Duy đã bàn bạc giờ giấc và quá trình hôn lễ với nhau xong, kế hoạch cũng đã giao cho Uông Nguyệt Hoa. Uông Nguyệt Hoa vô cùng tích cực bao trọn gói, bọn họ chỉ cần chờ đến ngày kết hôn là được. Cố Diễm đem toàn bộ cổ phần của mình trong YC đưa hết cho Trang Duy xem như sính lễ, Trang Duy nháy mắt từ nghệ sĩ của công ty trực tiếp lên chức ông chủ làm cậu có chút không kịp thích ứng. Nhà họ Cố không có ý kiến gì với việc này, Cố Chính Khanh cũng ra tay hào phóng tặng cho Trang Duy một hòn đảo nhỏ làm quà cưới, giá trị bản thân Trang Duy chỉ trong một đêm đã tăng ngút ngàn. Giữa tháng 8, ánh nắng ngập tràn, Cố Diễm và Trang Duy cử hành hôn lễ long trọng trong một nhà thờ lớn ở nước Anh. Hôn lễ mời không ít khách khứa đến dự, nghệ sĩ của YC ai có thời gian đều đến tham dự đông đủ. Tuy rằng Cố Diễm kết hôn với một người đàn ông nhưng không có ai cảm thấy không ổn. Buổi hôn lễ này không mời phóng viên, bởi vì Cố Diễm cảm thấy chuyện này hẳn là nên để tự hai người tuyên bố. Hai người nắm tay nhau bước vào giáo đường, hai người một trắng một đen vô cùng xứng đôi. Ngay khi câu “Yes, I do” vang lên, đột nhiên Trang Duy cảm thấy sống mũi cay cay – Có thể được ở bên cạnh Cố Diễm chính là chuyện may mắn nhất đời này của cậu. Bọn họ còn sánh vai nhau trên cả quãng đường đời, cậu sẽ quý trọng, cũng sẽ dốc hết lòng mình để yêu Cố Diễm. “Anh yêu em” Lúc hôn môi, Trang Duy nghe được lời thì thầm của Cố Diễm. Cậu cũng đáp lại “Em cũng yêu anh” Trong tiếng hoan hô vang dội của khách khứa, hai người nồng nàn hôn nhau. Tối hôm đó, Trang Duy đăng lên weibo – Nắm chặt tay nhau, thủy chung một đời. Kèm theo status là ảnh chụp giấy đăng ký kết hôn, nhẫn cưới và buổi hôn lễ. Sau đó, trang chủ và weibo của Cố thị cũng đăng tin tuyên bố tổng giám đốc Cố thị – Cố Diễm kết hôn với Trang Duy. Lời tuyên bố này là do Cố Diễm tự mình đăng lên, không có quá nhiều từ ngữ, chỉ là tuyên bố việc này với bên ngoài mà thôi. Đây chính là tình yêu của Trang Duy và Cố Diễm – Không cần phải giải thích gì thêm, ánh mắt mà bọn họ nhìn nhau cũng đã đủ nói lên hết thảy. [CHÍNH VĂN HOÀN]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]