Nhanh chóng lại đếnngày Tạ Thu Dung về thăm nhà. Lần này trở về, nàng quyến luyến cầm tayta không chịu buông, hệt như gian phòng nhỏ phía bắc Cẩm Tước cung mớiđúng là nhà mình chứ không phải phủ Ngự sử oai phong bên ngoài kia. Nghe nói nữ nhi chưa xuất giá một bước cũng không được ra khỏi nhà. Ta cứnghĩ Tạ Thu Dung phải đi xa sẽ nhớ nhà lắm. Kì lạ là nàng một chút cũngkhông nhớ, đối với việc về thăm nhà không hề có hứng thú.
“ThuDung biết sau khi mình đi khỏi, nương nương nhất định sẽ không chịu họchành nữa. Cho nên Thu Dung cũng không miễn cưỡng, chỉ mong nương nươngcó thể cẩn thận giữ mình, đừng gây ra chuyện khiến ta kinh hãi.”
Tạ Thu Dung nắm tay ta dặn dò một lượt. Ta cái gì cũng đồng ý với nàng,chỉ mong tiễn vị tiểu thư nhiều lời này đi sớm. Xe ngựa đưa Tạ Thu Dungđi khuất bóng, ta lập tức như tháo được xích đeo bên mình. Tiểu Phúc Tửcũng vui vẻ nhảy nhót. Tạ Thu Dung bình thường nghiêm nghị, luôn miệnggiáo huấn. Người trong cung hầu hết đều từng bị nàng dạy bảo. Ngoại trừta yêu mến, thân thiết với nàng, những người còn lại đều không có hảocảm. Ngay cả Ngọc Thủy đứng đắn như thế cũng còn cho rằng Tạ Thu Dungquá mức nghiêm khắc.
“Chủ nhân, ăn nhiều một chút.” Ngọc Thủy hớn hở bưng lên một đĩa bánh hoa quế. Tạ Thu Dung vừa đi khỏi, Ngọc Thủycũng phấn khởi hẳn lên.
Ta lấy bánh đưa lên miệng cắn một miếng, vừa hay nhìn thấy túi thơm nho nhỏ bên hông Ngọc Thủy, liền hỏi:
“Túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung/2266389/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.