Suốt buổi sáng hôm sau, Lý Thọ tất bật lo sắp xếp gia yến. Hoàng Đế thì cùng với Quốc sư Lưu Thiên nhỏ to bàn bạc gì đó ở chính điện. Còn ta, dù đám cung nữ có mời mọc ta đi dạo chơi thế nào, ta vẫn kiên quyết ở lì trong hậu điện không đi đâu nửa bước. Biết đâu ta thực không hợp phong thủy nơi này. Hôm qua vừa ló mặt ra ngoài đã bị một Hạ Thái tần bay đến rơi trúng đầu, hôm nay ai biết còn có cái gì bay đến? Ta nghĩ mình cứ cẩn thận thì hơn.
Buổi gia yến này không quan trọng lắm, nhưng Ngọc Nga là người cầu toàn, từ khi trời vừa hửng sáng, nàng đã thức dậy chuẩn bị phục sức cho ta, tỉ mỉ đến mức ta nhìn mà cũng thấy mệt bở hơi tai.
Người được cử đi tra thân phận của Tô Nhược đã trở về hồi đêm khuya, Tô phủ xác nhận Tô Nhược đích thị là con gái người thiếp thứ tư của Tô Ngự sử, hôm qua vừa xuất thành về chơi nhà ngoại.
Lý Thọ báo tin này cho ta xong, còn thở phào nhẹ nhõm.
Ta nghe rồi, vẫn cảm thấy không đủ thuyết phục:
"Tô phủ cũng chỉ nói có tồn tại một Tô Nhược, đâu thể chắc chắn vị cô nương này chính là Tô Nhược? Lẽ ra Lý công công nên mang một người nhà họ Tô đến nhận mặt chứ?"
Lý Thọ nhe răng cười:
"Tô Nhược ở trong Tô phủ không được coi trọng lắm, sớm tối chỉ ở trong tiểu viện cùng với thân mẫu. Trong phủ cũng chẳng có mấy người nhớ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung/2266304/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.