Hoàng hậu mặc y phục cung nữ, mặt không son phấn, tóc cũng chỉ tết vội thành một dải đuôi sam buông ở sau lưng, hoàn toàn khác với dáng vẻ lộng lẫy uy nghi thường ngày. Ban nãy chỉ nhìn phớt qua, ta thực chẳng hề nhận ra nàng.
Khác với Giang Tiểu Ái đang sợ vã mồ hôi, thần thái hoàng hậu vẫn an tĩnh như nước. Nghe hoàng đế gọi, nàng chỉ khẽ khấu đầu:
– Có thần thiếp.
Hoàng đế cau mày:
– Hoàng hậu, nàng như thế này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bấy giờ, thái hậu chợt cất giọng uy nghiêm:
– Giang tuyển thị, ngươi hãy kể rõ đầu đuôi cho hoàng thượng nghe.
Giang Tiểu Ái hít sâu một hơi, thu hết can đảm lên tiếng:
– Khởi bẩm hoàng thượng… Ở chỗ thần thiếp có một cung nữ làm việc nặng, mỗi đêm đều ra giếng nước giặt y phục… Mấy ngày trước, thần thiếp nghe nàng ta nói cứ nửa đêm lại trông thấy mấy cung nữ Triêu Lan cung đi ngang… Mà trong đó có một người dung mạo y hệt hoàng hậu nương nương… Thần thiếp cảm thấy việc này rất khả nghi… Cung nữ kia ngày trước cũng từng nhiều lần theo thiếp đến Triêu Lan cung bái kiến hoàng hậu nương nương, có lẽ sẽ không nhìn nhầm… Thế nên đêm nay thiếp mới ra nhìn trộm, quả nhiên gặp một người trông rất giống hoàng hậu… Thần thiếp lén đi theo người kia đến tận bờ hồ này, xác nhận không nhìn nhầm người… Sự việc trọng đại, thần thiếp chỉ là một tuyển thị nhỏ bé, chẳng biết phải xử lí thế nào… Lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung/2266199/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.