Mạc Kỉ Hàn nhìn Mạc Ngôn Liễu Oanh quỳ trên mặt đất trước cái bàn không biết nên phản ứng thế nào, chỉ có thể trầm lặng không nói một lời.
Mạc Ngôn với Liễu Oanh thấy vẻ mặt y lạnh như băng, cũng không chịu được âm thầm rùng mình, lúc này đã là ngày thứ ba, y cũng không chịu đụng đến một hột gạo, vốn gầy yếu, sau khi Hoàng Thượng nói xong câu kia lại càng gầy hơn, nhớ đến mệnh lệnh của Hoàng Thượng cùng ngữ khí âm trầm kia, lại càng cảm thấy viễn cảnh trước mắt mình thật ảm đạm.
Hoàng Thượng vẫn chưa rõ lúc nào sẽ đến nữa, không rõ ràng lại càng giống như đem một lưỡi dao sắc bén lúc nào cũng khắc khắc treo trên đầu, nói không chừng ngay khi ngài đến đột xuất sẽ thu cái mạng của các nàng. Nhưng mà lời nên nói cũng nói rồi, chuyện nên làm cũng làm rồi, chuyện bây giờ các nàng có thể làm, chỉ có thể đem thân mình cúi càng thấp hơn, đợi Mạc Kỉ Hàn quyết định vận mạng của các nàng.
Thân thể đơn bạc mảnh khảnh quỳ trên mặt đất, mắt Mạc Kỉ Hàn nhìn thấy lại giống như hai cây đinh cắm vào trong lòng y. Y bản lĩnh trên chiến trường đối với địch nhân không chút lưu tình mà giương đao, thế nhưng đối với hai tiểu cung nữ vô tội lại đơn bạc kia, y có thể làm thế với bọn họ được không?
Y dù sao cũng không phải lãnh huyết vô tình, cho dù luôn nhắc nhở trong lòng mình đó là người Khải Lương, nhưng lại không thể quên được sự biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-tu-quyen-1/1945921/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.