Mạc Kỉ Hàn chỉ cảm thấy đầu cháng váng mờ mịt, khí lực toàn thân cơ hồ xói mòn hầu như không còn, mí mắt khô ráp rất trầm trọng đến mức muốn tỉnh lại mà không thể mở ra được, nhưng có một cái gì đó chạy dọc trên cơ thể gây khó chịu, khi cái đó trượt gần đến cổ, y mãnh liệt mở mắt.
Nhưng ánh mắt tuy mở lại chỉ là một mảnh mơ hồ, bên tai truyền đến một tiếng kinh hô nho nhỏ, tiếp theo có người hỏi y: “Ngươi đã tỉnh?”
Tầm mắt rốt cục tìm được tiêu cự, thì ra là tiểu cung nữ gần đây hay chiếu cố mình, thấy nàng cầm khăn đang giúp mình, Mạc Kỉ Hàn theo bản năng nhìn xuống, nháy mắt sắc mặt xanh mét: “Đi ra ngoài!”
Tiểu Mạc bị y làm hoảng sợ, cắn cắn môi có chút co rúm lại nói: “Nhưng mà…… Ngươi hơi phát sốt……”
Sắc mặt Mạc Kỉ Hàn càng khó coi hơn, hai tay đang chống thân thể không ức chế được mà phát run, thanh âm càng trở nên tàn bạo: “Đi ra ngoài!”
Tiểu Mạc càng sợ hãi, nhanh chóng nói: “Hảo hảo, ta đi ra ngoài. Thuốc ta để ở đây, ngươi phải nhớ uống.” Nói xong liền chuẩn bị chạy ra ngoài, nhưng mới đi được vài bước lại dừng lại: “Mà…… Ta gọi là Mạc Ngôn, với Liễu Oanh tỷ tỷ canh giữ ở bên ngoài, có chuyện gì thì kêu chúng ta.”
Mạc Kỉ Hàn cũng không còn khí lực chống đỡ thân thể, vừa thu lực lại thì trực tiếp gục trên giường, toàn thân giống như bị mở toang ra rồi khâu lại, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-tu-quyen-1/1945907/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.