Nhậm Cực ứng biến rất nhanh, một chưởng vừa tiến đến trước mặt thì hắn đã nghiêng người né tránh, tay phải cấp bách đỡ đòn. Sau khi đỡ đòn tấn công thì thuận tay khẽ đảo chụp lấy cổ tay y, vặn ngược ra sau. Cổ tay Mạc Kỉ Hàn vẫn chưa linh hoạt, vì lui chiêu chậm một bước mà bị Nhậm Cực bắt lấy, y cũng không giãy giụa, để mặc Nhậm Cực cầm tay mình, bản thân xoay người lấy khuỷu tay trái tập kích bất ngờ vào gáy Nhậm Cực, đồng thời nâng đầu gối trái lên đánh vào thắt lưng Nhậm Cực, hai chiêu này gần như dùng toàn lực mà tấn công.
Y đã nhiều năm chinh chiến tung hoành sa trường, xuất chiêu thức tất nhiên thập phần đại khí, tuy rằng chỉ còn lại không đến một nửa công lực, nhưng vẫn chứa khí thế, chưởng xuất ra rất sắc bén, lại xuất chiêu do giận dữ, nên công lực xuất ra gần năm phần công lực.
Nói đến thực chiến, kinh nghiệm của y cao hơn so với Nhậm Cực, nhưng chiêu thức của y dù sao cũng chỉ thích hợp đánh trên chiến trường, đại khí mặc dù linh hoạt lại có vẻ không đủ.
Mà Nhậm Cực, tuy rằng thực chiến không nhiều, nhưng thuở nhỏ được danh sư chỉ dạy, bản thân lại chăm chỉ, nếu chỉ nói về công lực thôi cũng đã có thể tính là một cao thủ, với thể lực Mạc Kỉ Hàn lúc này tất nhiên không thể sánh bằng, lại do y ra tay trong lúc nóng lòng muốn dành phần thắng, khi bị chiêu đầu tiên của Mạc Kỉ Hàn thì vẫn chưa xuất chiêu, thấy chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-tu-quyen-1/1945902/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.