Edit: Chiêu Hoàng Thái phi
Beta: Vy Phi
Hôm nay coi như đã nhìn ra, người này không chỉ tự đại mà còn có thể trợn mắt nói dối nữa.
Rõ ràng chính hắn muốn ra ngoài ăn hoành thánh, bây giờ sợ người ta cười nhạo, lại ấn cho nàng tội danh tham ăn, thiên lý ở đâu cơ chứ! Nàng cầm thìa múc hoành thánh, mới ra nồi còn nóng hổi, nàng thổi mạnh hai cái, thổi trúng nước canh bị bắn ra ngoài, văng lên mặt hắn, hắn cũng không hé răng, tự mình lau đi.
Nhưng vẻ mặt ấm ức như vậy, ngược lại kích thích sự mềm mại trong lòng nàng. Kéo lọ giấm bên cạnh qua, rót cho hắn một đĩa dấm: "Thịt dê ăn nhiều sẽ bị ngấy, gia dùng kèm giấm để giảm bớt."
Lão Trương đầu cười rộ lên: "Hiện giờ người như hai vị không nhiều lắm, nhất là gia đình phú quý, trong nhà có đầu bếp tốt nhất chuẩn bị, đâu có xuống phố ăn hoành thánh không lên được mặt bàn này."
Anh Minh nếm một miếng, cây tể thái, bỏ thêm chút thịt băm, trong miệng có vị thanh thanh. Món này làm giống như món cháo lá sen lần trước nàng hiếu kính cho Thái hậu, đơn giản là loại bỏ các thứ phiền phức kèm theo, giữ được nguyên vẹn chỗ tốt của rau. Nhìn lại bên trong bát, những lấm chấm nhỏ hẳn là tương tôm rồi. Nàng cười nói: "Tay nghề của đại gia thật không đơn giản, ta thấy không hề kém hơn đầu bếp nhà chúng ta, gia nói có đúng không?"
Hoàng đế ê a: "Đó là đương nhiên." Hương vị trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-hon-loan/1045475/chuong-87.html