Edit: Chiêu Hoàng Thái phi
Beta: Tuệ Quý phi
Anh Minh kinh hãi không biết hắn bị bệnh gì, nhỏ giọng hỏi: "Vạn tuế gia, người sao vậy?"
Hoàng đế mấp máy môi, quên hết những suy nghĩ trong đầu, chỉ thấy mắt nàng giống như mắt nai, cùng với vẻ mặt ngạc nhiên của nàng.
Làm sao? Cái này còn phải hỏi à? Có đôi khi Hoàng đế hận nàng không hiểu phong tình, rõ ràng mình đã chủ động như vậy, nàng vẫn còn không hiểu chuyện gì. Rốt cuộc là nàng giả vờ hồ đồ, hay là thật sự không cảm nhận được tấm lòng của hắn?
Không thể nào, nàng nên nhớ lại thái độ của hắn đối với nàng trước đây, so với hiện tại, rõ ràng là khác biệt một trời một vực. Vì sao một Đế vương tại vị nhiều năm lại có chuyển biến lớn như vậy? Chắc chắn là vì yêu rồi!
Hắn hít sâu một hơi: "Trẫm..."
Nhưng hắn vừa muốn mở miệng, Thái hoàng Thái hậu đã lên tiếng gọi: "Hoàng đế..."
Thái hoàng Thái hậu dừng lại, vì hình ảnh Hoàng đế nắm tay Anh Minh lọt vào mắt bà, bà sửng sốt, biết bây giờ không phải là lúc thích hợp để nói chuyện. Phản ứng của Thái hậu chậm hơn người khác nửa nhịp, phát hiện Lão phật gia chỉ nói phân nửa không có phần sau, bèn nhìn theo tầm mắt của bà ấy. Vì nhìn xuống nên không thấy rõ, mà càng không rõ thì càng muốn xem tiếp, vẫn là Thái hoàng Thái hậu phản ứng đúng lúc, ngầm chọc bà rồi chỉ thẳng lên sân khấu: "Nhanh coi thỏ nhi gia mặt trắng kia, là Lưu Thiện phải không?"
Hai bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-hon-loan/1045471/chuong-83.html