Edit: Chang Phi
Beta: Huệ Hoàng hậu
Chuyện sau đó nàng cũng không biết, dù sao lúc ấy Hoàng đế có vẻ mặt gì nàng nghĩ vỡ đầu cũng không thể nhớ ra được, nhưng tám phần là tức đến muốn giết chết nàng!
Ngày hôm sau nàng dậy, Đức Lộc thậm chí còn không dám liếc mắt nhìn nàng đến một cái, Anh Minh cảm thấy kỳ quái. Ngày thường hắn đều rất nhiệt tình, rất chu đáo, sao hôm nay lại xem nàng như hồng thủy mãnh thú thế? Chẳng lẽ đêm qua nàng làm ra chuyện gì khác người à?
Tưởng tượng như vậy thôi mà đã sởn cả tóc gáy, nàng ôi một tiếng, thật cẩn thận nói với Đức Lộc: "Am đạt, tửu lượng của ta đúng là quá kém, chỉ một chén nhỏ như vậy, sau đó có chuyện gì cũng đều không nhớ rõ... Ngài nhắc ta một chút đi, rượu phẩm của ta như thế nào? Không mượn cơ hội giương oai chứ?" Nàng cảm thấy mình tốt xấu gì cũng xuất thân là tiểu thư đại gia khuê các, cả đời cẩn thận chặt chẽ từ nói chuyện đến việc làm, lỡ có hồ đồ cũng sẽ không đến mức quá trớn.
Nàng mang vẻ mặt muốn chứng thực, nhìn đến mức Đức Lộc ngượng ngùng, hắn nói không có: "Rượu phẩm của cô nương rất tốt, uống say cũng chỉ là nói nhiều một chút thôi, tuyệt không động võ." Nếu như nhảy nửa ngày cũng không choàng qua vai Hoàng đế được, cuối cùng đành phải từ bỏ không tính là động võ...
Anh Minh rất nguyện ý tin tưởng lời hắn nói, tin tưởng chính mình là có chừng mực, có tu dưỡng. Nói nhiều một chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-hon-loan/1045428/chuong-40.html