Edit: Thảo Hoàng Quý phi
Beta: Nu Thục tần
Hiển nhiên ‘ôn hòa’ trong miệng Mễ ma ma cũng không nhằm vào tất cả mọi người. Hoàng đế thân phận cao quý số một, thân phận như vậy đứng ở nơi đó, ngươi cũng biết mình nên quỳ nên dập đầu.
Lần trước trên đường vội vã thoáng nhìn chỉ thấy dáng vẻ đại khái, nửa tháng trôi qua gần như đã không nhớ nổi "mặt rồng". Chỉ nhớ rõ Hoàng đế rất cao, thân mình cũng rắn chắc, theo a mã nói Hoàng đế thượng võ, nếu xuất thân nhà tôn thất có khi lại trở thành một ba đồ lỗ [1] có thực tài hàng đầu.
[1] Ba đồ lỗ (巴图鲁): phiên âm của "anh hùng" và "chiến binh" trong tiếng Mãn Châu, về sau trở thành danh hiệu ban tặng cho các chiến binh trong triều đại nhà Thanh để tuyên dương võ thuật.
Anh Minh không hề hiếu kỳ với diện mạo của hắn, nàng cúi đầu, tiến lên cùng Mễ ma ma. Mễ ma ma giới thiệu với Hoàng đế: "Vị này là tiểu thư nhà Trực Nghĩa công Nạp Tân." Anh Minh đứng dưới mái hiên trước thềm cửa, vén áo quỳ lạy, mười ngón tay và sống lưng căng cứng, quy quy củ củ cúi đầu: "Nô tỳ Ngạc Kỳ thị cung thỉnh Hoàng thượng thánh an."
Vạt áo của Hoàng đế gần ngay trước mắt, có thể thấy rõ họa tiết sóng biển cuộn trào ở góc áo. Hắn đứng đó, không lập tức ban nàng đứng dậy mà cũng không dời bước, cứ đứng như vậy, trong đầu như đang tốn sức cân nhắc gì đó.
Trên trán Anh Minh nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-hon-loan/1045400/chuong-12.html