Biệt uyển thường ngày yên tĩnh hôm nay lại cãi cọ ồn ào ngoài cửa, sau khi người đầy tớ câm dùng tay ra hiệu để giải thích rõ ràng, Liễu Cầm tức giận đến mức không biết nói gì cho phải.
Tiểu thư nhớ Tiểu tướng quân đến nỗi kiệt sức, lại còn ngăn cản không cho người ta vào, mấy tên nam nhân này đầu óc chứa đầy rơm rạ à?
Nàng giận dữ vội vã đi về phía cổng, vừa lúc đuổi kịp Trì Hành tay cầm cành liễu, sắc mặt trầm như nước xông vào.
"Tiểu tướng quân?"
Đột nhiên nhìn thấy nàng, Trì Hành kiềm chế cơn tức giận, hờ hững ném nhánh cây mềm dẻo sang một bên, hỏi: "Thanh Hòa tỷ tỷ đâu?"
Liễu Cầm bị choáng ngợp bởi khí thế lạnh lùng và uy nghiêm toát ra từ nàng, không khỏi cảm khái: Đã lâu không gặp, gặp lại rồi bỗng thấy như đã thay đổi thành một con người khác.
Tiểu tướng quân tươi cười rạng rỡ và Tiểu tướng quân nghiêm nghị không cười trái ngược hoàn toàn, nàng không dám mạo phạm, trong lời nói vô thức tràn đầy kính sợ: "Mời đi theo nô tỳ."
Trì Hành tim đập thình thịch, vội vàng đuổi theo.
Băng qua từng cánh cổng hoa rực rỡ, khung cảnh mùa xuân lướt qua trước mắt với tốc độ nhanh chóng.
Cửa khuê phòng bị đẩy ra, Trì Hành phủi đi bụi bặm không tồn tại trên tay áo, bước đi thật nhẹ, nín thở bước qua cánh cửa kia.
Căn phòng tràn ngập mùi hương lạnh lẽo và mùi thuốc. Mùi hương hòa quyện hoàn hảo không đến nỗi khó chịu, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3680219/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.