Bánh quế hoa mới ra lò tỏa hơi nóng hổi, hương thơm thoang thoảng, vừa vào miệng là tan, trước đó Trì Hành đã lén nếm thử một miếng trong bếp nhỏ, thấy ngon mới chịu đưa lại đây.
Bên trong nhà tre, Thanh Hòa đang dựa nửa người trên chiếc giường tre có màn mỏng, tóc dài xõa trên vai, mái tóc đen nhánh óng ả như dòng nước chảy trước ngực, cổ nàng thon thả, da trắng như tuyết.
Cả người mang đầy vẻ yếu đuối, nhưng khi cười lên, trong mắt lại ánh lên tia sáng khiến người ta thấy ấm áp.
Nhìn thấy Trì Hành, nàng nhẹ nhàng ngồi thẳng dậy, liếc nhìn đối phương đang bưng đĩa sứ, khóe môi khẽ nhếch lên: "Ngươi đến đúng lúc lắm."
Nghe vậy, nụ cười trên môi Trì tiểu tướng quân càng đậm hơn: "Biết ngay là tỷ đói rồi."
Nàng dời chiếc ghế gỗ đến ngồi trước giường, vui vẻ nói: "Vốn dĩ có mười miếng, nhưng trước khi vào cửa đã đút cho đại sư bá một miếng, cũng may tỷ ăn không nhiều, một đĩa cũng đủ cho tỷ ăn no rồi."
"Đút cho đại sư bá một miếng?" Thanh Hòa liếc nhìn điểm tâm được xếp ngay ngắn trên đĩa, thấy quả thực phía trên thiếu một góc, nàng mỉm cười: "Răng của đại sư bá không tốt, không thích ăn đồ ngọt, sau này không cần mang cho ngài ấy nữa."
"Thật sao? Răng của đại sư bá không tốt à?"
Nàng không nghĩ nhiều, cười hì hì nặn một miếng bánh quế hoa vuông vức, đuôi lông mày cong cong: "Lại đây, nếm thử xem."
Biết rằng bên trong nàng ấy là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3504096/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.