Nghe vậy, trong mắt Thanh Hòa hiện lên ý cười nhẹ nhàng, từng bước đi như hoa sen nở, "Thật khéo, ta cũng muốn nhìn kỹ ngươi một chút."
"Thật sao? Vậy Thanh Hòa tỷ tỷ xem cẩn thận?"
Đã nửa tháng không gặp, dù trên người đang bị thương nhưng Trì Hành vẫn muốn cho nàng ấy thấy mặt tốt nhất của mình, nàng một tay chống cằm, nụ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh như sao sáng trong ngân hà.
Thời gian tại khoảnh khắc này như ngừng trôi.
Bên trong căn phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Một cành hoa đào cắm nghiêng trong chiếc bình sứ trắng lặng lẽ nở rộ.
Áo xuân mỏng manh in họa tiết lá liễu che lấp thân hình gầy gò của thiếu niên lang, môi hồng răng trắng, tóc đen da trắng.
Nhất niệm chi gian [1], Thanh Hòa hơi quay người, tránh ánh nhìn ngây thơ của tiểu tướng quân.
[1]: Nghĩa là "một ý niệm".
A Trì tâm tư trong sáng, thuần khiết, nàng thích mà cũng không thích.
Liễu Cầm hầu hạ tiểu thư cởi áo khoác lông, vòng eo xinh đẹp hiện ra, Trì Hành tham lam nhìn: "Thanh Hòa tỷ tỷ, không xem nữa sao?"
"Không xem nữa."
Sau khi xác định nàng đã nhìn đủ rồi, Trì Hành thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt nhỏ hơi suy sụp, bất đắc dĩ nằm trở lại giường.
Mùi thuốc quen thuộc xộc vào mũi.
Thanh Hòa không chút do dự ngồi ở mép giường, bàn tay trắng nõn vuốt ve má nàng ấy, nhẹ nhàng thì thầm: "A Trì, ngươi sao vậy?"
"Thanh Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3469564/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.